Tuesday, May 30, 2017
Một chút mồng năm
Friday, May 26, 2017
Vĩnh biệt nhà thơ Phạm Ngọc Lư
Thursday, May 25, 2017
Hoa Ưu Đàm nở trên kính xe ngày mồng một
Như nước Cam lồ đức Phật
rưới mát trần gian...
Tôi thức giấc bình an
tâm lành cho một ngày mới...
Trên cửa kính xe ô tô
bỗng xuất hiện những đóm li ti màu trắng
Cái gì đây? Ồ những nụ hoa tinh khiết,
những cánh Ưu Đàm
Ô! Những cánh hoa nghe đồn ngàn năm mới nở
Hoa của Phật
Hoa vô ưu...
Trời vẫn mưa mỗi lúc càng hạt lớn
Những cánh hoa vẫn bám chắc kính xe
Quả là điều kỳ diệu
Màu trắng tinh khôi
Mỏng manh mà vững chải
Như lời kinh sắc không mà diệu hữu
Như một ngày đầu tháng cũng bình an...
Những người thân bảo đây là điềm lành
Hãy ước một điều may mắn
Cầu trúng số đi anh!...
Tôi thầm niệm Phật từ bi
Hôm nay mồng một
Nếu có điềm lành
Xin may mắn đến những người thân đang bệnh trọng
Xin bình an cho con cái xứ xa
Xin cho trần gian quên thù hận
Người và người đến với thương yêu!...
Nguyễn Quang Chơn
27.5.17 (01.5. Đinh Dậu)
Sự sắp đặt của tự nhiên
Đã gửi từ iPhone của tôi
Ngày 25-05-2017, vào lúc 07:06, Ngọc Đỗ <dohongngocbs@gmail.com> viết:
Km và các bạn trẻ ơi,Làm gì có chân nhện ở đây Km? Phóng lớn lên coi thử nhé.Trên hồ sen, một chiếc gáo dừa trôi lờ lững, một cánh phượng rơi níu vào và mấy cọng sen vướng theo. Hai con chuồn chuồn mỏi cánh đậu ké, hình như đã tán tỉnh nhau... hơi lâu mà chưa đâu vào đâu.Bóng và hình. Km nói đúng đó. aN thấy như có một sự ''sắp đặt'' của thiên nhiên... bèn chộp mấy tấm hình gởi các bạn coi vui.Buổi sáng trời trong, ngồi cafe ĐH (nơi có lần ngồi với TD, với NM và NQC, rồi HC, KQ, rồi TV hát Mũi Né...) cùng với hai bạn thân thiết họa sĩ Thân Trọng Minh và Lê Ký Thương... (23.5.2017).TTMinh vừa đến đã kêu: "muốn nhớ mà không biết nhớ ai!" DHN hỏi: hay là không có ai để nhớ? hay là không dám nhớ ai?...Rồi cùng bàn chuyện... hội họa.TTM nói: Moa thì vẽ để quên! Ngọc vẽ để vui, Thương vẽ để chơi... Còn có thứ vẽ để sướng nữa?Rồi chàng từ giã có việc phải về sớm.DHN2017-05-25 3:46 GMT+07:00 Khanhminh <ngkhanhm@gmail.com>:Mà km nhìn chưa ra nhũng chân nhện kia là gì? Hình chụp mà như tranh vẽ
Sent from my iPhoneOn May 24, 2017, at 4:15 AM, Mai Tran <maitran1288@yahoo.com> wrote:Wow! Đẹp quá anh Ngọc ơi...Đẹp như một bức tranh vẽ.Em chuẩn bị đi làm.Để tối nay em sẽ post lên blog khoe.Mình đặt tên tác phẩm là gì hở anh Ngọc?NM--
Tuesday, May 23, 2017
Danh dự, cảm nhận một phút chốc
Saturday, May 20, 2017
THƯ CUỐI NGÀY GỬI EM BRIGITE (André-Louis Auzière – chồng cũ của em Brigite Trogneux.)
(Bài thơ của chồng cũ bà Trogneux, vợ tổng thống mới đắc cử của nước Pháp. Bài thơ hay, cảm động, muốn chia sẻ với mọi người)
Cả thế giới hồi hộp dõi theo những gì đang diễn ra tại điệnÉlysée
Anh phải đóng cửa ngồi một mình trong ngôi nhà ngoại vi thànhphố
Vậy mà tiếng tivi vẫn cứ vang trong từng căn phòng nhỏ
Người Pháp đang đón chào Macron – vị tổng thống trẻ trungnhất trong lịch sử nước mình
Chắc là em không còn tâm trí nào để nghĩ đến anh
Cái tên André-Louis đã bị xóa rất lâu rồi trong bộ nhớ
Nhưng anh không thể quên Trogneux tóc vàng một thuở
Những thanh chocolate vùng Rua đâu dịu ngọt bằng nàng
Anh nhớ lại những buổi chiều anh phải lang thang
Chạy khắp mọi nẻo đường Paris để tìm cho con hộp thuốc
Chỉ mười năm với ba đứa con có được
Ba đứa con – minh chứng cho tình yêu chúng ta – đẹp hơn cảthiên thần
Anh không ngờ chuyện bắt đầu từ một ngày em đòi li thân
Rồi em nhất quyết kêu anh ra tòa bằng cái đơn li dị
“Không thực sự hạnh phúc” – em tự nhiên nói thế
Cuối cùng đành phải chiều em thôi
Vì anh biết em đã tìm thấy một phương trời
Cứ như Newton bất ngờ tìm ra định luật quả táo rơi
Em ngỡ ngàng tìm ra một chàng trai kém mình hai con giáp
Cũng chẳng có gì bất thường (nhất là nước Pháp)
Song gia đình của chúng ta
thì lại giống như bao gia đình kia tất thảy ở trên đời
Em đã có một mái nhà, một mái ấm đó thôi
Dù ai đó cao siêu
Là Hoàng tử, là Nhà vua hay Chúa Trời đi nữa
Em nên nhớ chữ Thủy Chung là muôn đời muôn thuở
“Công chúa lấy thằng bán than”, cũng theo nó lên rừng
Có thể em đang mơ một sự nghiệp lẫy lừng
Tổng thống với Đệ nhất Phu nhân tâm đầu ý hợp
Hai mốt phát đại bác vang trời, em đừng choáng ngợp
Tiếng trẻ thơ khóc năm xưa mới đúng nghĩa gia đình
Thật buồn trong giây phút này chỉ anh nghĩ đến anh
Nhưng anh bỗng thấy ấm lòng
Khi Sébastian, Laurence, Tiphaini vừa nhắn tin cho bố
“Chúng con yêu bố ngàn lần. Bố hãy tin điều này bố nhớ
Lát nữa, tan cuộc tại điện Élysée, chúng con sẽ về nhà
Cuộc sống sẽ thực sự bắt đầu với bốn bố con ta…”