Nghe nói chiều qua Sài gòn mưa to
Hôm nay tôi vô, Sài gòn nắng nóng làm không muốn ra đường...
Hàng me lô xô. Xe cộ lô nhô
Căn nhà vắng bóng bạn bè, con cái...
Bức tranh hoạ sĩ Đinh Cường tặng nhà mới San Jose nay con mang về treo trên phòng khách,
Tịch mịch và tĩnh không
Nhớ mông lung
Rót một ly rượu. nghe lòng lắng...
Thêm một ngày qua với mưa và nắng...
Đêm qua tôi ngủ mơ
Một giấc mơ hiền...
Tôi thấy mình bay trong một cõi thần tiên
Có mây màu hồng cuộn dâng như sóng
Nhưng tôi không muốn bay, tôi muốn xuống
Nhưng dưới kia núi đá chập chùng
Lại có những người nhìn tôi nhăm nhe như thách thức
Tôi muốn xuống, muốn xuống dưới kia
Nhưng chẳng có đường...
Tôi hồi hộp nhắm mắt định nhảy
Và, tôi thức dậy
Giấc mơ hiền thoắt hoá giấc mơ hung
Tim tôi đập mạnh. Đêm đã quá nửa chừng...
Đêm đã trôi quá nửa chừng nên khó dỗ lại giấc bình yên
Với đại cuốn sách đầu giường
Lại là cuốn tuyển tập truyện ngắn của Bình Nguyên Lộc
Mở đại ra. Gặp câu chuyện cô gái mù hái cau. Câu chuyện tôi đã đọc và khóc từ thời thơ ấu trong nguyệt san Hương Quê xưa...
Cô bé trèo cau mưu sinh, cô bé mù
Em phải nhảy tự cành cây cau này sang cành cây cau khác
Phải chính xác, chính xác
Chỉ một lần em bắt hụt tà cau là có tiếng một người rơi tự trên cao...
Tôi đã khóc, ngày ấy còn nhỏ lắm...
Tôi bỗng rùng mình
Mình có leo quá cao trên một cành cao
Trèo lên làm chi cái cõi thần tiên có mây hồng làm thành sóng
Rồi làm sao mà xuống!...
May chỉ là một giấc mơ!
Chiều nay Sài gòn vắng lặng trong tôi
Không có bạn bè hét hô. Mặt đỏ rần rần. nói câu triết lý
Không có khách khứa mời mọc. nói chuyện làm ăn
Không có những người anh, người em đã ngộ. vi vu giữa cõi vô thường
Không có câu ca và giọng hát tiếng đàn...
Tôi chỉ có tôi. Một ly rượu chát
Ly rượu đơn côi và bức tranh tuyệt vời người hoạ sĩ đã qua đời. tặng...
Hoạ sĩ thả hồn trên rộn ràng màu sắc
Anh lớn lao. Vẽ gì. Nói gì. Tôi không hiểu!..
Rồi tôi vẫn ngồi lại với tôi, một mình
Sài gòn chiều nay không có mưa!...
Nguyễn Quang Chơn
Sài gòn, 05.9.18
Kính tặng anh ĐH Ngọc, ĐT Chinh, chị T.Nhung
Tranh ĐC