Monday, July 28, 2014

NHỮNG CHUYỆN THẬT NGẮN 2

BẤT CÔNG

Chồng chị là quan lớn ngành hải quan. Chị là dân kinh doanh bất động sản. Chị rất hay làm từ thiện, là ân nhân của các viện mồ côi. Chùa chiền là nơi chị cùng bạn bè thường xuyên đóng góp công đức hàng tỷ đồng. Nhà chị thường được các thầy về cúng kiến, cầu an, cầu siêu. Chị luôn xuất hiện trên ti vi với vai trò tài trợ những cuộc kêu gọi từ thiện...

Hôm nay người ta lại nghe chị chửi trời, trách Phật khi chồng chị bị bắt vì một vụ tham nhũng lớn. Chị cũng sắp sửa đi tù vì gian lận bất động sản. Không còn thấy chị lên ti vi. Các thầy cũng không còn đến cầu an cho gia đình chị nữa.  Chị  ngạc nhiên không biết vì sao ông trời bất công. Bao người không làm từ thiện, không cúng kiến chùa chiền, lại sống bình an, hạnh phúc. Còn chị, chị làm đủ thứ, sao lại khổ thế này!

NGỤY  BIỆN


Một tạp chí chuyên san của một ngành dịch vụ lớn in hình bìa một cô gái rất đẹp, khuôn mặt hớn hở, tay xách một lồng chim, ung dung trên phố.

Tạp chí được truyền bá khắp nơi trên các tuyến giao thông, du lịch.
Một ông sếp thấy được. Gọi đến vị phụ trách. Đất nước đang tham gia chương trình quốc tế bảo vệ thiên nhiên, động vật hoang dã, mà sao các anh lại cho đăng trên trang bìa bức ảnh này. Phản cảm quá! 

Dạ thưa anh, cô gái trong hình đang mang chim đi phóng sinh đó ạ!

Điểm 10 cho nguỵ biện!

THỊT CHÓ

Anh rất thích thịt chó. Con Vàng anh nuôi trong nhà cũng chờ đến ngày là mời bạn bè đến nhà đánh chén. Anh hay vuốt đầu nó. Mau béo lên nghe con. Tháng tới là ông tiếp bạn bè ông rồi đó!
Con Vàng hình như cũng biết nên nó hay lãng tránh anh.  Nó chỉ thân thiết với thằng con trai 3 tuổi của anh...

Một ngày nhà anh bị hoả hoạn. Vợ anh thoát được ra nhưng con anh còn ngủ bên trong. Mọi người đang tập trung cách cứu thì một bóng nhỏ phóng vào nhà như một mũi tên. Lát sau, con Vàng đã lôi thằng bé ra. Thằng cu tức tốc được đưa cấp cứu. Con Vàng bị bỏng khắp người khét lẹt và hai mắt bị đui, lăn lộn rít lên những tiếng đau thương...

Đám cháy được dập tắt. Vợ con anh an toàn. Con Vàng đã chết. Một thằng bạn xin con chó về để chén. Anh bỗng nhìn thẳng vào mắt bạn và tát một bạt tai. Rồi anh khóc!


BÀ BÁN VÉ SỐ

Thềm nhà anh luôn được phủ mát bởi bóng cây xà cừ cổ thụ. Mỗi trưa đi về anh thường thấy một bà cụ bán vé số ngồi nghỉ mát trước hiên nhà. Cụ thường chào anh và nói. Cho già nghỉ nhờ chút nghe. 

Anh hay vào nhà mang ra cho cụ một cốc nước chè xanh mát. Thi thoảng anh cũng mua cho cụ vài tấm vé lấy thảo nhưng chưa bao giờ được trúng. 
Bẵng một thời gian không thấy cụ già nghỉ ở hiên nhà. Anh bâng khuâng nghĩ chắc cụ đã qua đời. Và rồi anh cũng quên...

Ngày chuẩn bị cưới vợ. Anh đến thắp hương bàn thờ nhà vợ. Bức hình bà cụ trên bàn thờ nhìn anh ấm áp. Vợ anh nói nhỏ. Bà ngoại đó. Hồi xưa bà bán vé số giúp mẹ nuôi chúng em ăn học nên người...


ĐẠI GIA

Căn biệt thự rộng đẹp yên tĩnh, hồ cá trước hiên với những con cá Koi Nhật bản bơi lội bình yên. Anh đang ngồi một mình hoang vắng. Anh định gọi vợ về nhưng anh biết vợ giờ này đang ở phòng gym tập thể dục và tán gẫu với bạn. Thằng con trai nghễnh nghễnh ngãng ngãng đang chơi game trên lầu...

Vậy là hết! Mới mấy tháng trước đây anh thấy mình hạnh phúc quá chừng khi anh đã hoàn thành mấy phi vụ làm ăn hoàn hảo. Anh đã bẫy một thằng bạn GĐ vào tù và chiếm trọn cổ phần nó ở công ty,  đưa một đàn em tay chân  lên thay thế. Anh đã sắp xếp một vụ mua bán cổ phiếu thật đẹp để anh trở thành cổ đông chi phối, làm chủ tịch của công ty A đình đám. 

Đám làm ăn tài chính đã phải né sợ anh. Giới làm ăn giang hồ đã phải kiêng nể anh!

Vậy là từ một chân đất vùng quê, anh đã thành một đại gia thành phố. Trả được nỗi nhục của cái nghèo hèn thuở hàn vi. Giấc mơ tiền tài, danh vọng của anh đã thành hiện thực khi anh chưa tới 60. Anh đã nghĩ mình cần phải hưởng thụ. 

Chiều nay, thấy cơn đau dai dẵng ở ngực không giảm. Anh vào bệnh viện chụp cắt lớp toàn thân. Bác sĩ kết luận anh bị K phổi giai đoạn 3. Phải mổ gấp. Tờ giấy kết luận anh vẫn cầm chặt nơi tay.

Căn biệt thự vẫn yên tĩnh, những con cá Koi Nhật bản vẫn bơi bình yên trong hồ...

CON TRAI

Chồng mất sớm, bà ở vậy tảo tần rau sắn nuôi thằng con trai mới 9 tuổi đầu. Thằng bé được lên thành phố học rồi ra trường ở lại trên đó làm việc. Bà bán nhà và mảnh vườn quê theo con lên phố. Mua được một căn nhà 2 tầng khá rộng, xinh xinh...

Anh lấy vợ. Vợ anh là con một giám đốc sở đang quản lý ngành hàng công ty anh. Anh cũng được cấp trên  quan tâm từ đó.

Anh dọn một phòng nhỏ gần bếp cho mẹ. Vợ anh cũng không cho bà nấu cơm vì bảo bà ở dơ. Biết con dâu không thích bà ngồi cùng mâm ăn nên bà ăn dưới bếp cùng người giúp việc. 

Ngày anh nhận chức phó giám đốc công ty, vợ chồng anh tổ chức bữa tiệc lớn ăn mừng cùng những người khách sang trọng, xe hơi đưa đón dập dìu.

Cô con dâu mang vào phòng cho bà một tô cơm. Trên có một con cá kho khô, một lát thịt chiên, vài cọng rau. Chắc cô mua đâu đó ở quán cơm bình dân gần nhà và nói. Hôm nay nhà có khách quan trọng. Mẹ ăn trong này và đừng ra ngoài làm chi làm xấu mặt anh nghe!

Phòng ăn bên ngoài ồn ào vui vẻ. Tiếng cụng ly, tiếng chúc mừng vọng cả vô phòng bà đã được khép chặt.

Bà ăn gần xong bát cơm bỗng mắc nghẹn. Cục cơm cứng giữa cổ nuốt mãi không trôi. Bà cần một ly nước nhưng phải bước ra ngoài. Bà nhớ lời dặn con dâu nên không dám. Bà cố nuốt. Càng cố càng khó thở. Bà vuốt ngực nhưng càng lúc càng mệt. Rồi bà ngã sóng xoài trên giường, tô cơm ăn chưa hết vung vãi chung quanh. Mắt bà mở trừng trừng không bao giờ nhắm nữa.

Ngày hôm sau người ta thấy vợ chồng anh vật vã bên linh cửu mẹ. Bao nhiêu là vòng hoa và phong bì cúng viếng. Ai cũng thương cho vợ chồng anh hiếu để. Anh khóc, chưa làm chi được cho mẹ mà mẹ đã qua đời!...

Đà nẵng, NQC, tháng 7, 14

NHỮNG CHUYỆN THẬT NGẮN 2

BẤT CÔNG

Chồng chị là quan lớn ngành hải quan. Chị là dân kinh doanh bất động sản. Chị rất hay làm từ thiện, là ân nhân của các viện mồ côi. Chùa chiền là nơi chị cùng bạn bè thường xuyên đóng góp công đức hàng tỷ đồng. Nhà chị thường được các thầy về cúng kiến, cầu an, cầu siêu. Chị luôn xuất hiện trên ti vi với vai trò tài trợ những cuộc kêu gọi từ thiện...

Hôm nay người ta lại nghe chị chửi trời, trách Phật khi chồng chị bị bắt vì một vụ tham nhũng lớn. Chị cũng sắp sửa đi tù vì gian lận bất động sản. Không còn thấy chị lên ti vi. Các thầy cũng không còn đến cầu an cho gia đình chị nữa.  Chị  ngạc nhiên không biết vì sao ông trời bất công. Bao người không làm từ thiện, không cúng kiến chùa chiền, lại sống bình an, hạnh phúc. Còn chị, chị làm đủ thứ, sao lại khổ thế này!

NGỤY  BIỆN

     Hình có tính minh hoạ

Một tạp chí chuyên san của một ngành dịch vụ lớn in hình bìa một cô gái rất đẹp, khuôn mặt hớn hở, tay xách một lồng chim, ung dung trên phố.

Tạp chí được truyền bá khắp nơi trên các tuyến giao thông, du lịch.
Một ông sếp thấy được. Gọi đến vị phụ trách. Đất nước đang tham gia chương trình quốc tế bảo vệ thiên nhiên, động vật hoang dã, mà sao các anh lại cho đăng trên trang bìa bức ảnh này. Phản cảm quá! 

Dạ thưa anh, cô gái trong hình đang mang chim đi phóng sinh đó ạ!

Điểm 10 cho nguỵ biện!

THỊT CHÓ

Anh rất thích thịt chó. Con Vàng anh nuôi trong nhà cũng chờ đến ngày là mời bạn bè đến nhà đánh chén. Anh hay vuốt đầu nó. Mau béo lên nghe con. Tháng tới là ông tiếp bạn bè ông rồi đó!
Con Vàng hình như cũng biết nên nó hay lãng tránh anh.  Nó chỉ thân thiết với thằng con trai 3 tuổi của anh...

Một ngày nhà anh bị hoả hoạn. Vợ anh thoát được ra nhưng con anh còn ngủ bên trong. Mọi người đang tập trung cách cứu thì một bóng nhỏ phóng vào nhà như một mũi tên. Lát sau, con Vàng đã lôi thằng bé ra. Thằng cu tức tốc được đưa cấp cứu. Con Vàng bị bỏng khắp người khét lẹt và hai mắt bị đui, lăn lộn rít lên những tiếng đau thương...

Đám cháy được dập tắt. Vợ con anh an toàn. Con Vàng đã chết. Một thằng bạn xin con chó về để chén. Anh bỗng nhìn thẳng vào mắt bạn và tát một bạt tai. Rồi anh khóc!


BÀ BÁN VÉ SỐ

Thềm nhà anh luôn được phủ mát bởi bóng cây xà cừ cổ thụ. Mỗi trưa đi về anh thường thấy một bà cụ bán vé số ngồi nghỉ mát trước hiên nhà. Cụ thường chào anh và nói. Cho già nghỉ nhờ chút nghe. 

Anh hay vào nhà mang ra cho cụ một cốc nước chè xanh mát. Thi thoảng anh cũng mua cho cụ vài tấm vé lấy thảo nhưng chưa bao giờ được trúng. 
Bẵng một thời gian không thấy cụ già nghỉ ở hiên nhà. Anh bâng khuâng nghĩ chắc cụ đã qua đời. Và rồi anh cũng quên...

Ngày chuẩn bị cưới vợ. Anh đến thắp hương bàn thờ nhà vợ. Bức hình bà cụ trên bàn thờ nhìn anh ấm áp. Vợ anh nói nhỏ. Bà ngoại đó. Hồi xưa bà bán vé số giúp mẹ nuôi chúng em ăn học nên người...


ĐẠI GIA

Căn biệt thự rộng đẹp yên tĩnh, hồ cá trước hiên với những con cá Koi Nhật bản bơi lội bình yên. Anh đang ngồi một mình hoang vắng. Anh định gọi vợ về nhưng anh biết vợ giờ này đang ở phòng gym tập thể dục và tán gẫu với bạn. Thằng con trai nghễnh nghễnh ngãng ngãng đang chơi game trên lầu...

Vậy là hết! Mới mấy tháng trước đây anh thấy mình hạnh phúc quá chừng khi anh đã hoàn thành mấy phi vụ làm ăn hoàn hảo. Anh đã bẫy một thằng bạn GĐ vào tù và chiếm trọn cổ phần nó ở công ty,  đưa một đàn em tay chân  lên thay thế. Anh đã sắp xếp một vụ mua bán cổ phiếu thật đẹp để anh trở thành cổ đông chi phối, làm chủ tịch của công ty A đình đám. 

Đám làm ăn tài chính đã phải né sợ anh. Giới làm ăn giang hồ đã phải kiêng nể anh!

Vậy là từ một chân đất vùng quê, anh đã thành một đại gia thành phố. Trả được nỗi nhục của cái nghèo hèn thuở hàn vi. Giấc mơ tiền tài, danh vọng của anh đã thành hiện thực khi anh chưa tới 60. Anh đã nghĩ mình cần phải hưởng thụ. 

Chiều nay, thấy cơn đau dai dẵng ở ngực không giảm. Anh vào bệnh viện chụp cắt lớp toàn thân. Bác sĩ kết luận anh bị K phổi giai đoạn 3. Phải mổ gấp. Tờ giấy kết luận anh vẫn cầm chặt nơi tay.

Căn biệt thự vẫn yên tĩnh, những con cá Koi Nhật bản vẫn bơi bình yên trong hồ...

CON TRAI

Chồng mất sớm, bà ở vậy tảo tần rau sắn nuôi thằng con trai mới 9 tuổi đầu. Thằng bé được lên thành phố học rồi ra trường ở lại trên đó làm việc. Bà bán nhà và mảnh vườn quê theo con lên phố. Mua được một căn nhà 2 tầng khá rộng, xinh xinh...

Anh lấy vợ. Vợ anh là con một giám đốc sở đang quản lý ngành hàng công ty anh. Anh cũng được cấp trên  quan tâm từ đó.

Anh dọn một phòng nhỏ gần bếp cho mẹ. Vợ anh cũng không cho bà nấu cơm vì bảo bà ở dơ. Biết con dâu không thích bà ngồi cùng mâm ăn nên bà ăn dưới bếp cùng người giúp việc. 

Ngày anh nhận chức phó giám đốc công ty, vợ chồng anh tổ chức bữa tiệc lớn ăn mừng cùng những người khách sang trọng, xe hơi đưa đón dập dìu.

Cô con dâu mang vào phòng cho bà một tô cơm. Trên có một con cá kho khô, một lát thịt chiên, vài cọng rau. Chắc cô mua đâu đó ở quán cơm bình dân gần nhà và nói. Hôm nay nhà có khách quan trọng. Mẹ ăn trong này và đừng ra ngoài làm chi làm xấu mặt anh nghe!

Phòng ăn bên ngoài ồn ào vui vẻ. Tiếng cụng ly, tiếng chúc mừng vọng cả vô phòng bà đã được khép chặt.

Bà ăn gần xong bát cơm bỗng mắc nghẹn. Cục cơm cứng giữa cổ nuốt mãi không trôi. Bà cần một ly nước nhưng phải bước ra ngoài. Bà nhớ lời dặn con dâu nên không dám. Bà cố nuốt. Càng cố càng khó thở. Bà vuốt ngực nhưng càng lúc càng mệt. Rồi bà ngã sóng xoài trên giường, tô cơm ăn chưa hết vung vãi chung quanh. Mắt bà mở trừng trừng không bao giờ nhắm nữa.

Ngày hôm sau người ta thấy vợ chồng anh vật vã bên linh cửu mẹ. Bao nhiêu là vòng hoa và phong bì cúng viếng. Ai cũng thương cho vợ chồng anh hiếu để. Anh khóc, chưa làm chi được cho mẹ mà mẹ đã qua đời!...

Đà nẵng, NQC, tháng 7, 14

Friday, July 25, 2014

NHỮNG CHUYỆN RẤT NGẮN

HẸN,

Bố anh xưa vất vả trong nam ngoài bắc cho anh được học hành đến nơi đến chốn. Nay anh là người thành đạt nơi thành phố, bố một mình ở quê nhà. Thi thoảng anh về thăm, hỏi bố: bây giờ đất nước đổi mới, cái chi cũng có, bố cần gì con mua cho. Bố anh nhìn xa xăm: bố muốn đi Sài gòn một chuyến thăm những người bạn đã giúp đỡ bố năm tháng ngày xưa. Anh hứa sẽ đưa đi. Nhưng hết công việc cơ quan, hết đưa vợ con đi nghỉ mát, hết bận công tác xa, anh chưa thực hiện được. 
Một chiều hè gia đình anh đang nghỉ mát ở Mũi Né thì nhận tin bố anh đã qua đời vị bị truỵ tim...

Nhìn đôi mắt bố trên bàn thờ nhìn anh trìu mến. Anh khóc. Làm sao còn đưa bố vào Sài gòn được nữa


CÁI TỦ,

Cái tủ thờ đã cũ, loong bách, sờn vẹt. Mẹ anh cứ tu sửa mãi. Anh muốn mua một cái tủ mới đẹp, đắc tiền thay thế. Mẹ anh không cho, ngậm ngùi: Ngày xưa ba con đi làm mướn dành dụm cả mấy năm trời mới mua được cái tủ này để thờ ông nội con. Đừng vất đi mà tội!


NGHỀ,

Hai đứa trẻ chơi chọn nghề. Một đứa bắt đứa kia làm thợ hồ. Thằng bé ngúng nguẩy. Không. Tớ làm bác sĩ như bố tớ kia. Tớ không làm nghề thợ hồ hèn hạ đó!

Ở một góc nhà, ông nội thằng bé đang rưng rưng nước mắt. Ông nhớ ngày xưa đã làm thợ hồ vất vả ra sao để nuôi con trai ăn học!


CÔNG DÂN GIÁO DỤC

Cuối tuần, anh chị chọn một quán cà phê đẹp, nhạc hay để thư giãn. Bàn bên cạnh có một thanh niên bước vào với ipad. Cậu vừa phì phèo điếu thuốc, vừa mở nhạc trẻ ồn ào, vừa lim dim lắc lư. Anh chị khó chịu, chuyển sang bàn khác xa hơn. Chị nói với anh. Bọn trẻ bây giờ sao ích kỷ, không biết gì đến chung quanh như những bài học ngày xưa mình được dạy trong những giờ công dân giáo dục. Anh cười. Bây giờ có giáo trình công dân giáo dục đâu!


TỪ THIỆN,

Chiếc xe chở một người đẹp chân dài và một lô quà cùng cả một ê kíp quay phim chụp ảnh đến thăm một làng cô nhi. Người đẹp trao quà cho từng em bé. Nàng ôm các em vào lòng, hôn lên má các em, mắt  rưng rưng ngấn lệ xót thương...
Ra khỏi cổng cô nhi viện. Hai em bé ăn mày nhớp nhúa níu tay cô xin tiền. Cô hất vội tay, mở cửa xe và phủi vết bẩn trên tay áo. Lẫm bẩm. Người đâu mà nhớp dữ vậy không biết. Đã thế lại còn bôi lên chiếc áo cả ngàn đô của mình!


Ô TÔ,

Bạn tôi rất giàu. Mỗi sáng ra biển tôi đều thấy anh đi xe máy. Bèn bảo: ông nên mua xe hơi mà đi cho an toàn. Thời buổi bây giờ bọn trẻ chạy xe ẩu, nguy hiểm lắm!
Vài tháng sau, thấy bạn tôi lái một xe đời mới đẹp.

Một sáng mùa Đông mưa nhiều. Thấy bạn trùm áo mưa chạy xe máy ra đường khổ sở. Tôi hỏi. Xe hơi ông đâu rồi? Thôi. Trời mưa thế này mà chạy ô tô bẩn xe hết!


NHÀ HIỀN TRIẾT,

Anh luôn cho mình là người thông thái. Am hiểu sự đời. Hướng dẫn mọi người sống cho đúng nhân cách, hướng tới chân, thiện, mỹ... Anh được rất nhiều người thán phục, suy tôn...

Anh trở về nhà. Vợ đã ly dị đang đòi bán chia nhà. Con đã bỏ ra ngoài thuê ở riêng. Ly rượu độc ẩm. Anh lẩm bẩm. Sắc sắc, không không...


NỢ,

Hắn đẩy chiếc xe chất đầy ve chai, bao ni lông nhặt nhạnh, chợt nhìn thấy một người đàn ông vừa mở cửa xe trước mặt. Hắn chưa kịp lánh mặt thì người đàn ông đã cất tiếng. Anh A. Anh A. phải không? Hắn cúi đầu lí nhí. Người đối diện chính là người đã từng khốn đốn vì hắn, phải bỏ thành phố mà đi khi hắn còn là công an khu vực và anh là lính Sài gòn đi tù về... Rồi vì một "tai nạn nghề nghiệp", hắn phải ra khỏi ngành, bị tước quân hiệu, ra khỏi đảng, và lưu lạc về đây...
Hắn sợ...
Chợt người đàn ông nhìn hắn với ánh mắt thương cảm, móc túi đưa cho hắn một triệu bảo mua quà cho các cháu, vỗ vai hắn thân thiện rồi bước lên xe.
Hắn nhìn theo ngơ ngác, không hiểu vì sao!...


GIỌNG QUẢNG

Từ miềnTrung quê nghèo, Th. được cha mẹ cho đi học ở miền Tây nam bộ. 
Được một năm, nhân dịp tết Th. về thăm nhà. Gặp ông nội, Th nói rặt giọng miền nam, thậm chí nói ngọng R thành G đặc sệt như dân miền Tây chính cống...
Ngày Th. chào ông để đi. Ông bọc một con chó  trong rọ nói: con đem con Lu vô trong đó nuôi giùm ông. Th. trả lời: trời ơi, ở trỏng bao nhiêu chó đẹp. Ông bảo cháu đem con Lu nhà quê này dô nuôi làm gì? Ông cười bảo: nhờ con nuôi con Lu để sang năm con mang nó về rồi để lại với ông. Con đi. Nó sủa tiếng miền Tây nam bộ. Để ông nghe đỡ nhớ con!
(ST)

NQC
Sài gòn, tháng 7, 2014

NHỮNG CHUYỆN RẤT NGẮN

HẸN,

Bố anh xưa vất vả trong nam ngoài bắc cho anh được học hành đến nơi đến chốn. Nay anh là người thành đạt nơi thành phố, bố một mình ở quê nhà. Thi thoảng anh về thăm, hỏi bố: bây giờ đất nước đổi mới, cái chi cũng có, bố cần gì con mua cho. Bố anh nhìn xa xăm: bố muốn đi Sài gòn một chuyến thăm những người bạn đã giúp đỡ bố năm tháng ngày xưa. Anh hứa sẽ đưa đi. Nhưng hết công việc cơ quan, hết đưa vợ con đi nghỉ mát, hết bận công tác xa, anh chưa thực hiện được. 
Một chiều hè gia đình anh đang nghỉ mát ở Mũi Né thì nhận tin bố anh đã qua đời vị bị truỵ tim...

Nhìn đôi mắt bố trên bàn thờ nhìn anh trìu mến. Anh khóc. Làm sao còn đưa bố vào Sài gòn được nữa


CÁI TỦ,

Cái tủ thờ đã cũ, loong bách, sờn vẹt. Mẹ anh cứ tu sửa mãi. Anh muốn mua một cái tủ mới đẹp, đắc tiền thay thế. Mẹ anh không cho, ngậm ngùi: Ngày xưa ba con đi làm mướn dành dụm cả mấy năm trời mới mua được cái tủ này để thờ ông nội con. Đừng vất đi mà tội!


NGHỀ,

Hai đứa trẻ chơi chọn nghề. Một đứa bắt đứa kia làm thợ hồ. Thằng bé ngúng nguẩy. Không. Tớ làm bác sĩ như bố tớ kia. Tớ không làm nghề thợ hồ hèn hạ đó!

Ở một góc nhà, ông nội thằng bé đang rưng rưng nước mắt. Ông nhớ ngày xưa đã làm thợ hồ vất vả ra sao để nuôi con trai ăn học!


CÔNG DÂN GIÁO DỤC

Cuối tuần, anh chị chọn một quán cà phê đẹp, nhạc hay để thư giãn. Bàn bên cạnh có một thanh niên bước vào với ipad. Cậu vừa phì phèo điếu thuốc, vừa mở nhạc trẻ ồn ào, vừa lim dim lắc lư. Anh chị khó chịu, chuyển sang bàn khác xa hơn. Chị nói với anh. Bọn trẻ bây giờ sao ích kỷ, không biết gì đến chung quanh như những bài học ngày xưa mình được dạy trong những giờ công dân giáo dục. Anh cười. Bây giờ có giáo trình công dân giáo dục đâu!


TỪ THIỆN,

Chiếc xe chở một người đẹp chân dài và một lô quà cùng cả một ê kíp quay phim chụp ảnh đến thăm một làng cô nhi. Người đẹp trao quà cho từng em bé. Nàng ôm các em vào lòng, hôn lên má các em, mắt  rưng rưng ngấn lệ xót thương...
Ra khỏi cổng cô nhi viện. Hai em bé ăn mày nhớp nhúa níu tay cô xin tiền. Cô hất vội tay, mở cửa xe và phủi vết bẩn trên tay áo. Lẫm bẩm. Người đâu mà nhớp dữ vậy không biết. Đã thế lại còn bôi lên chiếc áo cả ngàn đô của mình!


Ô TÔ,

Bạn tôi rất giàu. Mỗi sáng ra biển tôi đều thấy anh đi xe máy. Bèn bảo: ông nên mua xe hơi mà đi cho an toàn. Thời buổi bây giờ bọn trẻ chạy xe ẩu, nguy hiểm lắm!
Vài tháng sau, thấy bạn tôi lái một xe đời mới đẹp.

Một sáng mùa Đông mưa nhiều. Thấy bạn trùm áo mưa chạy xe máy ra đường khổ sở. Tôi hỏi. Xe hơi ông đâu rồi? Thôi. Trời mưa thế này mà chạy ô tô bẩn xe hết!


NHÀ HIỀN TRIẾT,

Anh luôn cho mình là người thông thái. Am hiểu sự đời. Hướng dẫn mọi người sống cho đúng nhân cách, hướng tới chân, thiện, mỹ... Anh được rất nhiều người thán phục, suy tôn...

Anh trở về nhà. Vợ đã ly dị đang đòi bán chia nhà. Con đã bỏ ra ngoài thuê ở riêng. Ly rượu độc ẩm. Anh lẩm bẩm. Sắc sắc, không không...


NỢ,

Hắn đẩy chiếc xe chất đầy ve chai, bao ni lông nhặt nhạnh, chợt nhìn thấy một người đàn ông vừa mở cửa xe trước mặt. Hắn chưa kịp lánh mặt thì người đàn ông đã cất tiếng. Anh A. Anh A. phải không? Hắn cúi đầu lí nhí. Người đối diện chính là người đã từng khốn đốn vì hắn, phải bỏ thành phố mà đi khi hắn còn là công an khu vực và anh là lính Sài gòn đi tù về... Rồi vì một "tai nạn nghề nghiệp", hắn phải ra khỏi ngành, bị tước quân hiệu, ra khỏi đảng, và lưu lạc về đây...
Hắn sợ...
Chợt người đàn ông nhìn hắn với ánh mắt thương cảm, móc túi đưa cho hắn một triệu bảo mua quà cho các cháu, vỗ vai hắn thân thiện rồi bước lên xe.
Hắn nhìn theo ngơ ngác, không hiểu vì sao!...


GIỌNG QUẢNG

Từ miềnTrung quê nghèo, Th. được cha mẹ cho đi học ở miền Tây nam bộ. 
Được một năm, nhân dịp tết Th. về thăm nhà. Gặp ông nội, Th nói rặt giọng miền nam, thậm chí nói ngọng R thành G đặc sệt như dân miền Tây chính cống...
Ngày Th. chào ông để đi. Ông bọc một con chó  trong rọ nói: con đem con Lu vô trong đó nuôi giùm ông. Th. trả lời: trời ơi, ở trỏng bao nhiêu chó đẹp. Ông bảo cháu đem con Lu nhà quê này dô nuôi làm gì? Ông cười bảo: nhờ con nuôi con Lu để sang năm con mang nó về rồi để lại với ông. Con đi. Nó sủa tiếng miền Tây nam bộ. Để ông nghe đỡ nhớ con!
(ST)

NQC
Sài gòn, tháng 7, 2014

Monday, July 21, 2014

Tìm...,


Tôi tìm em và không thấy em
Em khuất đâu sau ngàn dâu xanh lá
Tôi tìm anh và không thấy anh
Anh lửng lơ bên đời tôi ngẩn ngơ
Tôi tìm tôi và tôi đã thấy
Tôi lang thang cô độc trên đường...

Tôi tìm một nhánh hoa
Chỉ những bông hoa vải là không rách, không tàn, không héo úa
Tôi tìm một bóng mát
Chỉ bóng mát hiên nhà là yên tĩnh phủ thân tôi
Tôi đi tìm giòng sông trôi
Những giòng sông trôi mãi không dừng
Như mây tôi tìm có có không không, lúc tan, lúc hiện
Như gió trên đồi khi lất lay, khi ào ạt, khi mang hơi mát, khi ngậm nắng tràn

Tôi đi tìm nên tôi lang thang
Đôi khi lạc đường
Tôi buồn tôi khóc
Tôi gọi em, em trách móc
Tôi gọi anh, anh rẫy ruồng
Tôi gọi tôi, tôi trần truồng vô vọng

Nắng thì ấm bên song
Hoa thì vàng nội cỏ
Thôi tôi không tìm nữa
Tôi ôm nắng ấm bên nụ hoa vàng
xếp hàng vào cõi mang mang...

NQC, Ngày đầu tuần tháng 7. 2014

Tìm...,


Tôi tìm em và không thấy em
Em khuất đâu sau ngàn dâu xanh lá
Tôi tìm anh và không thấy anh
Anh lửng lơ bên đời tôi ngẩn ngơ
Tôi tìm tôi và tôi đã thấy
Tôi lang thang cô độc trên đường...

Tôi tìm một nhánh hoa
Chỉ những bông hoa vải là không rách, không tàn, không héo úa
Tôi tìm một bóng mát
Chỉ bóng mát hiên nhà là yên tĩnh phủ thân tôi
Tôi đi tìm giòng sông trôi
Những giòng sông trôi mãi không dừng
Như mây tôi tìm có có không không, lúc tan, lúc hiện
Như gió trên đồi khi lất lay, khi ào ạt, khi mang hơi mát, khi ngậm nắng tràn

Tôi đi tìm nên tôi lang thang
Đôi khi lạc đường
Tôi buồn tôi khóc
Tôi gọi em, em trách móc
Tôi gọi anh, anh rẫy ruồng
Tôi gọi tôi, tôi trần truồng vô vọng

Nắng thì ấm bên song
Hoa thì vàng nội cỏ
Thôi tôi không tìm nữa
Tôi ôm nắng ấm bên nụ hoa vàng
xếp hàng vào cõi mang mang...

NQC, Ngày đầu tuần tháng 7. 2014

Wednesday, July 16, 2014

Không đề sinh nhật

Ngày sinh vừa đi qua
Nửa đời người đã quá
Có bao nhiêu xót xa
Có bao nhiêu hoa lá
Có mấy chuyện cười vui?!

Chầm chậm một mình thôi
Phim thời gian quay chậm
Như con sóng biển khơi
Khi lặng lờ êm ái
Khi giận dữ cuộn tung
Ta trôi giữa mông lung...

Không còn ai nữa cả
Xa rồi xa lắm rồi
Nước trôi qua khe đá
Mây trôi vào hư không
Ta sao hoài chông chênh?!

Một ngày sinh đi qua
Bao giờ ngày vĩnh biệt
Tiếng hú còn thảm thiết
Âm giữa tà huy bay
Ta một mình không hay

Trời hè chiều xuống muộn
Con còn đang giấc say
Bên kia trời lóng lánh
Ta sương khói đầy tay
Cung đàn vừa mới dứt
Người vỗ cánh chim bay...

Mặt trời chết lâu rồi
Trăng khuất bên đỉnh núi
Ai bên ta mới nhắc
Một ngày sinh vừa qua
Như tiếng bass rất trầm 
Nhắc ta một sinh nhật
Ta cũng có ngày sinh
Là ta đang sống thật!...

NQC, 2014

Không đề sinh nhật

Ngày sinh vừa đi qua
Nửa đời người đã quá
Có bao nhiêu xót xa
Có bao nhiêu hoa lá
Có mấy chuyện cười vui?!

Chầm chậm một mình thôi
Phim thời gian quay chậm
Như con sóng biển khơi
Khi lặng lờ êm ái
Khi giận dữ cuộn tung
Ta trôi giữa mông lung...

Không còn ai nữa cả
Xa rồi xa lắm rồi
Nước trôi qua khe đá
Mây trôi vào hư không
Ta sao hoài chông chênh?!

Một ngày sinh đi qua
Bao giờ ngày vĩnh biệt
Tiếng hú còn thảm thiết
Âm giữa tà huy bay
Ta một mình không hay

Trời hè chiều xuống muộn
Con còn đang giấc say
Bên kia trời lóng lánh
Ta sương khói đầy tay
Cung đàn vừa mới dứt
Người vỗ cánh chim bay...

Mặt trời chết lâu rồi
Trăng khuất bên đỉnh núi
Ai bên ta mới nhắc
Một ngày sinh vừa qua
Như tiếng bass rất trầm 
Nhắc ta một sinh nhật
Ta cũng có ngày sinh
Là ta đang sống thật!...

NQC, 2014

Tuesday, July 15, 2014

Thung Lũng Hoa Vàng về Đà Nẵng

Thung lũng hoa vàng với màu vert quen thuộc và dã quì vàng tươi
Nguyễn Nam Tiến cầm tay từ San Fran về Sài Gòn
Đặng Văn Vinh cầm tay về Đà Nẵng
Màu dầu như chưa khô hẳn
Mùi sơn còn thơm quen...


Treo trên tường nhà phòng khách
Nhìn, và hình dung basement ở Burke Virginia
Nơi Đinh Cường ngồi vẽ
Chỉ vẽ mùa hè
Mùa Đông tuyết rơi lạnh lắm...
Nhớ hè 2012 đi qua cánh rừng Natick
Có vợ chồng nai sinh sống
Có chim ác là bay
Có sóc chuyền cành
Ly cà phê Starbucks với bánh croissant
Rồi cùng nhau vẽ
Cười vang...

Thung Lũng Hoa Vàng của Đà Lạt
của  San Jose
đã về Đà Nẵng
Trong phòng khách giữa hè nắng nóng
Để nghe ấm lòng và mát một tình thân...

Đà Nẵng,
 July 16

NQC

Thung Lũng Hoa Vàng về Đà Nẵng

Thung lũng hoa vàng với màu vert quen thuộc và dã quì vàng tươi
Nguyễn Nam Tiến cầm tay từ San Fran về Sài Gòn
Đặng Văn Vinh cầm tay về Đà Nẵng
Màu dầu như chưa khô hẳn
Mùi sơn còn thơm quen...


Treo trên tường nhà phòng khách
Nhìn, và hình dung basement ở Burke Virginia
Nơi Đinh Cường ngồi vẽ
Chỉ vẽ mùa hè
Mùa Đông tuyết rơi lạnh lắm...
Nhớ hè 2012 đi qua cánh rừng Natick
Có vợ chồng nai sinh sống
Có chim ác là bay
Có sóc chuyền cành
Ly cà phê Starbucks với bánh croissant
Rồi cùng nhau vẽ
Cười vang...

Thung Lũng Hoa Vàng của Đà Lạt
của  San Jose
đã về Đà Nẵng
Trong phòng khách giữa hè nắng nóng
Để nghe ấm lòng và mát một tình thân...

Đà Nẵng,
 July 16

NQC

Thursday, July 3, 2014

TÀU CỘNG

Này các ngươi

Đánh cho để tóc dài, đánh cho để răng đen, đánh cho biết nước Nam anh hùng có chủ!

Hịch hào hùng của hoàng đế Quang Trung
Cháu chắt 20 vạn quân Thanh nhà bây chắc nhớ
Vong hồn tổ tiên bọn ngươi nghe lại chắc còn run!...

Nam quốc sơn hà nam đế cư!

Câu thơ thần Lý Thường Kiệt sấm rền 
Tổ tiên đời Tống nhà các người đã thuộc!

Hai chữ Sát Thát trên cánh tay người lính tinh nhuệ phương Nam

Bầy đàn cố tổ Nguyên Mông lũ bây từng run lẫy bẫy

Rồi Ngọc Hà xác Tàu Thanh chất đống
Rồi Như Nguyệt thây Tàu Tống nghẽn giòng 
Rồi Bạch Đằng giang nhuộm đỏ máu Nguyên Mông 
Rồi Đống Đa xác ông bà bây chất thành gò, thành đống!


Đại Việt này tự thuở bốn ngàn năm
Đã không biết bao nhiêu lần cha ông ta đã phải nhọc nhằn với bọn Bắc phương  phá phách

Sử sách còn ghi
Đá bia còn tạc
Đầu Liễu Thăng rơi ở núi Mã Yên
Thân Sĩ Nghị kẹt ống đồng sông Nhị
Ô Mã Nhi xác trôi Bạch Đằng giang 
Sầm Nghi Đống gò Đống Đa treo cổ..

Sao bây không học bài lịch sử
Sao bây không nhìn gương tiền nhân
Vị cớ gì không để dân ta yên thân.
Vị cớ gì không để nước ta bình ổn
Mi hết gầm ghè biên đầu giới tuyến
Lại chằm hoằm le lưỡi liếm biển Đông
Rồi chơi những trò bẩn thỉu trẻ con
Đưa đồ giả, đồ độc hại tràn qua cửa khẩu
Mi vẽ đường lưỡi bò nham nhở
Mi cướp Hoàng Sa, mi lấn Trường Sa
Mi đẩy dàn khoan, máy bay, tàu chiến
Mi cướp phá giết hại bà con tau đang yên lành ở biển khơi đánh cá

Tội mi ngất trời
Lỗi mi ngập đất
Mi đã đáng chết trăm lần
Mi đã đáng tru di vạn tộc

Dân ta đang chờ ngày hỏi tội
Rồi sẽ biết nghe con
Tàu cộng, liệu hồn!

Tháng 7,14
NQC

TÀU CỘNG

Này các ngươi

Đánh cho để tóc dài, đánh cho để răng đen, đánh cho biết nước Nam anh hùng có chủ!

Hịch hào hùng của hoàng đế Quang Trung
Cháu chắt 20 vạn quân Thanh nhà bây chắc nhớ
Vong hồn tổ tiên bọn ngươi nghe lại chắc còn run!...

Nam quốc sơn hà nam đế cư!

Câu thơ thần Lý Thường Kiệt sấm rền 
Tổ tiên đời Tống nhà các người đã thuộc!

Hai chữ Sát Thát trên cánh tay người lính tinh nhuệ phương Nam

Bầy đàn cố tổ Nguyên Mông lũ bây từng run lẫy bẫy

Rồi Ngọc Hà xác Tàu Thanh chất đống
Rồi Như Nguyệt thây Tàu Tống nghẽn giòng 
Rồi Bạch Đằng giang nhuộm đỏ máu Nguyên Mông 
Rồi Đống Đa xác ông bà bây chất thành gò, thành đống!


Đại Việt này tự thuở bốn ngàn năm
Đã không biết bao nhiêu lần cha ông ta đã phải nhọc nhằn với bọn Bắc phương  phá phách

Sử sách còn ghi
Đá bia còn tạc
Đầu Liễu Thăng rơi ở núi Mã Yên
Thân Sĩ Nghị kẹt ống đồng sông Nhị
Ô Mã Nhi xác trôi Bạch Đằng giang 
Sầm Nghi Đống gò Đống Đa treo cổ..

Sao bây không học bài lịch sử
Sao bây không nhìn gương tiền nhân
Vị cớ gì không để dân ta yên thân.
Vị cớ gì không để nước ta bình ổn
Mi hết gầm ghè biên đầu giới tuyến
Lại chằm hoằm le lưỡi liếm biển Đông
Rồi chơi những trò bẩn thỉu trẻ con
Đưa đồ giả, đồ độc hại tràn qua cửa khẩu
Mi vẽ đường lưỡi bò nham nhở
Mi cướp Hoàng Sa, mi lấn Trường Sa
Mi đẩy dàn khoan, máy bay, tàu chiến
Mi cướp phá giết hại bà con tau đang yên lành ở biển khơi đánh cá

Tội mi ngất trời
Lỗi mi ngập đất
Mi đã đáng chết trăm lần
Mi đã đáng tru di vạn tộc

Dân ta đang chờ ngày hỏi tội
Rồi sẽ biết nghe con
Tàu cộng, liệu hồn!

Tháng 7,14
NQC

THUNG LŨNG HOA VÀNG

Thung Lũng Hoa Vàng
Làm nhớ dã quỳ Đà lạt
Thành phố ghi dấu bao văn nghệ sĩ tài danh
Phạm Công Thiện, Nguyễn Đức Sơn, Đinh Cường, Trịnh Công Sơn, Nguyễn Xuân Hoàng, Khánh Ly, Phương và Lê Uyên...

Thung Lũng Hoa Vàng cũng được mệnh danh cho San Jose
Nơi lãnh đạo thế giới bằng công nghệ thông tin
Với Google, Apple, Intel, Oracle, Cisco...
Nơi các con tôi đang sinh sống...

Và,

Thung Lũng Hoa Vàng
Cũng là tên một bức tranh hoài niệm 
Lạc Lâm, Dran, Bảo Lộc...
Tháng ngày rong chơi tuổi trẻ
Của hoạ sĩ Đinh Cường
Vẽ trong tháng 6, 2014


Bằng email, ĐC cho xem những tranh mới vẽ
Chợt nhớ July 6 là sinh nhật anh
Nên chọn bức Thung Lũng Hoa Vàng
sơn dầu trên bố
Như ghi nhớ kỷ niệm một ngày sinh
Để nhớ những đêm Đà lạt 
Có Sông Ba, Nguyễn Dương Quang, Bửu Ý
Và mừng ngày 7/7 anh xuống San Jose, thung lũng hoa vàng
Có Quang Dũng đón, đưa bác đi thăm Nguyễn Xuân Hoàng bệnh nặng mà vẫn tươi như sketch Chơn vẽ ở Stanford Hospital
Thăm Lữ Quỳnh nhà gần núi tĩnh lặng luôn mong bè bạn
Thăm Hoàng Ngọc Biên gởi rượu về Bửu Ý mà lòng áy náy ngại phiền người mang hộ...


Thung Lũng Hoa Vàng của ĐC với gamme màu xanh quen Dũng thích
Và quỳ vàng bên những căn nhà mái đỏ (của Nguyễn Xuân Hoàng) làm nhớ những chiều mơ
Cùng Tâm từ dốc nhà thờ chậm bước quanh hồ, sương bảng lảng
Nhớ tháng 9 sẽ lại lên Đà lạt
Sẽ vẽ người bên cạnh những vàng hoa....

ĐN, July 4, thân kính tặng hs ĐC nhân sinh nhật

NQC


THUNG LŨNG HOA VÀNG

Thung Lũng Hoa Vàng
Làm nhớ dã quỳ Đà lạt
Thành phố ghi dấu bao văn nghệ sĩ tài danh
Phạm Công Thiện, Nguyễn Đức Sơn, Đinh Cường, Trịnh Công Sơn, Nguyễn Xuân Hoàng, Khánh Ly, Phương và Lê Uyên...

Thung Lũng Hoa Vàng cũng được mệnh danh cho San Jose
Nơi lãnh đạo thế giới bằng công nghệ thông tin
Với Google, Apple, Intel, Oracle, Cisco...
Nơi các con tôi đang sinh sống...

Và,

Thung Lũng Hoa Vàng
Cũng là tên một bức tranh hoài niệm 
Lạc Lâm, Dran, Bảo Lộc...
Tháng ngày rong chơi tuổi trẻ
Của hoạ sĩ Đinh Cường
Vẽ trong tháng 6, 2014


Bằng email, ĐC cho xem những tranh mới vẽ
Chợt nhớ July 6 là sinh nhật anh
Nên chọn bức Thung Lũng Hoa Vàng
sơn dầu trên bố
Như ghi nhớ kỷ niệm một ngày sinh
Để nhớ những đêm Đà lạt 
Có Sông Ba, Nguyễn Dương Quang, Bửu Ý
Và mừng ngày 7/7 anh xuống San Jose, thung lũng hoa vàng
Có Quang Dũng đón, đưa bác đi thăm Nguyễn Xuân Hoàng bệnh nặng mà vẫn tươi như sketch Chơn vẽ ở Stanford Hospital
Thăm Lữ Quỳnh nhà gần núi tĩnh lặng luôn mong bè bạn
Thăm Hoàng Ngọc Biên gởi rượu về Bửu Ý mà lòng áy náy ngại phiền người mang hộ...


Thung Lũng Hoa Vàng của ĐC với gamme màu xanh quen Dũng thích
Và quỳ vàng bên những căn nhà mái đỏ (của Nguyễn Xuân Hoàng) làm nhớ những chiều mơ
Cùng Tâm từ dốc nhà thờ chậm bước quanh hồ, sương bảng lảng
Nhớ tháng 9 sẽ lại lên Đà lạt
Sẽ vẽ người bên cạnh những vàng hoa....

ĐN, July 4, thân kính tặng hs ĐC nhân sinh nhật

NQC