Sunday, November 5, 2017
Thu hoài
Wednesday, October 18, 2017
Tử sinh
Hôm nay, đã 4 tháng rồi
Kể từ 4 phút bỏ đời đi hoang
Tưởng như được thấy thiên đàng
Tưởng quên được cõi bẽ bàng nhân gian...
Ngờ đâu mở mắt bàng hoàng. Thấy em. thấy bạn. thấy ngàn trùng xô!...
Để rồi 4 tháng hư vô
Đời trăm năm cũng ầm ào vây quanh
Nắng mưa rộn rã trăm ngành. Dẫu bao duyên phận cũng đành tịch liêu....
Mưa rơi gọi gió liêu xiêu
Hoang vu rồi cũng đánh liều cuộc chơi!
Ngựa hoang xếp vó bên đồi
Chim bay mõi cánh giữa trời gió mây
Tử sinh một kiếp còn đây
Giơ tay thắp ngọn nến, lay bóng người!....
NQC
18.10.17, nhớ ngày 18.6.17
NQC, Self portrait, sơn dầu bằng ngón tay cái
Sunday, July 16, 2017
Ngày ấy tháng 7, đã là 7 năm...
Ngày ấy tháng bảy, hoạ sĩ Đinh Cường ghé Đà Nẵng thăm nhà, cùng đi có giáo sư Như Hạnh
Buổi trưa, những anh em văn nghệ đón anh, uống rượu và vẽ. Tình thân và vinh dự được anh đến chơi. Lần ấy vô tình có Dũng đang học ở Mỹ, về hè...
Tôi lấy canvas và sơn dầu, xin anh một bức chân dung của Tâm . Cũng muốn nhìn một hoạ sĩ, giáo sư dạy sơn dầu, vung bút...
Chẳng nề hà, dẫu đà trưa, anh cũng mệt. Tâm ngồi mẫu hồn nhiên. Anh cầm peinture khổ lớn. Chấm vào màu. Rồi anh nói. Mình vẽ hỗn hợp cả chì và màu cho nhanh nhé...
Bàn tay tài hoa của người hoạ sĩ tài danh chỉ mấy bệt sơn, chỉ mấy nét chì đã hiện cái thần người mẫu. Tâm, trên canvas trẻ trung, thanh thản, hồn nhiên...
Anh nói với tôi trước khi ký tên. Vẽ hỗn hợp mới nhanh được Chơn à. Rồi anh bỏ bút. Tâm có một chân dung thật tuyệt, bất ngờ. Rồi cũng thật hồn nhiên, anh nằm trên sopha nhắm mắt, nghỉ trưa...
Ba năm sau, hoạ sĩ cùng bạn thân Bửu Ý lại ghé nhà chơi. Nhìn bức chân dung Tâm treo trên tường. Anh và Bửu Ý ngạc nhiên, trầm trồ, ngắm nghía. Bửu Ý bảo ông vẽ bức này đẹp quá. Anh nói nhẹ nhàng, đôi khi một phút xuất thần!..., tôi mới thấy bức tranh quí giá làm sao!...
Hôm nay lại tháng 7. Mới đó đã 7 năm đời của một bức chân dung, và 1 năm 6 tháng anh đi xa. Chợt nhớ, chúng tôi thường gặp nhau vào tháng 5 tháng 6 hay tháng 7. Tôi qua Mỹ hoặc anh về VN, nhiều kỷ niệm nhớ nhau... Bây chừ anh ở miền miên viễn, tôi vừa bước qua một cuộc tử sinh. Đời người thì hữu hạn mà lòng người thì vô cùng...
Hôm nay, trời dầm dề cơn mưa giữa mùa hè nóng bức, đóng cửa một mình, ngắm bức chân dung, nhớ anh vô hạn. Một lần đi là mãi mãi. Một lần sống là nhớ thương. Một nét bút mới đó đà 7 năm. Một bệt màu tưởng chơi mà vĩnh cửu...
Anh Đinh Cường, còn hoài trong trí nhớ, trong trái tim gia đình chúng tôi, vĩnh viễn!...
Gate, gate, paragate, parasamgate, Bodhi Svaha!...
Nguyễn Quang Chơn
16.7.17
Nhớ hoạ sĩ Đinh Cường
Monday, July 10, 2017
Đêm uống rượu một mình nhớ bạn,
Chai rượu cognac XO, mang từ Mỹ về sau tết, chờ có đứa bạn thân nào tới chơi, khui ra cùng uống, có ý để dành...
Nào ngờ cơ tim nổi cơn nhồi máu cấp, đưa ta về cõi vô cùng, rồi trở về lại với trần gian, nhờ tiến bộ y khoa, sau 4 phút tịch nhiên, ...
Nếu không, đến hôm nay, theo thông lệ, gia đình cúng vong hồn tuần thứ 3, làm tuần 21 ngày!...
Thấy vui vui, cười cười. Nhìn chai rượu lặng thinh. Ta chết thì ai uống. Để dành làm chi. Bạn bè mấy khi. Thôi. Tới đâu hay đó!...
Lặng lẽ khui chai rượu. Rót một ly với đá, uống một mình. Căn hộ trên cao đầy gió. Trước mặt là sông, xa xa là biển. Chợt nhớ làm sao bè bạn bên kia bờ đại dương, ở California, Oregan, Texas... nhớ mới đó gặp nhau, tập trung ở Orange County, đón ta từ San Jose xuống...Nhớ thằng Minh thằng Định, thằng Khánh thằng Trung... Mà nhớ nhất thằng Đa, kẻ thăng trầm cung bậc, làm việc hết sức, bè bạn hết mình, rượu bia hết mực... Thấy Cognac XO Costco giá rẻ, nên mua một thùng, bỏ cốp xe, đón bạn về chơi!...
Ta bắt chước về San Jose mua vài chai đãi bạn, còn mua mấy chai đem về VN, để dành chờ khách lai rai!...
Đêm nay một mình mở chai kỷ niệm. Nhấp vào môi mà thấy rượu thật thơm, mà sao nhớ quá những bạn thật hiền!!!
Ở đây giờ đang tối. Ở bển, các bạn dậy chưa? Cuộc sống một ngày mới đong đưa, ngày đầu tuần hiển nhiên bận bịu, có đứa nào biết ở quê nhà vời vợi. Có thằng NQC đang nhớ về mình!...
Thôi bọn bây đón một ngày lên. Tau chờ ngày sắp hết. Bọn bây một ly cà phê cho tỉnh. Tau thêm một ly, hai ly nữa để ngủ ngon!...
Bọn bây đi công việc đi. Tau nhấp thêm ngụm nữa, cho say. Thôi. Hẹn ngày tao ngộ!...
NQC
10.7.17, nhớ bạn MPC
Saturday, July 8, 2017
Tóc em
Những sợi tóc rụng trên nền nhà trắng
Anh khẽ khàng thu nhặt mỗi sớm mai
Sợ em thấy em sẽ buồn sẽ khóc
Bởi thương hoài tóc ngày xưa mây bay…
Mái tóc em ngày xưa ngang vai
Trong chiều nắng mang mang vui với gió
Anh đi qua. nghiêng nghiêng ngó ngó
Mái tóc dài xúi giục tim anh yêu…
Gần bốn mươi năm phố xá liêu xiêu
Bờ môi cũ hồng son xưa cũng nhạt
Hai đứa con bên đời buông tiếng hát
Anh mỏi nhịp chân,
em mỏi mắt nhìn theo…
Bốn mươi năm chừ cũng đã hắt heo
Có ai giữ được hoài đâu tuổi trẻ!…
Mỗi sáng mai anh thấy những sợi tóc
Trên nền nhà mà nước mắt rưng rưng
Anh thương em. Anh thương em quá chừng
Nhìn mái tóc mỗi ngày sao thưa thớt
Dẫu em vẫn như xưa (thời anh mới gặp)
Tuổi hai mươi. tóc xanhmướt ngang vai…
Chỉ sợ em thương nhớ sợi tóc mai
Sợi dài, vắn ngày xưa anh hôn khẽ
Nhưng bây giờ anh vẫn thường hôn khẽ
như xưa thôi,
dẫu môi mắt đã nhạt màu!
Rồi muốn nói với em. Ồ có nghĩa gì đâu
Tóc thưa thớt cho nghĩa tình mình nặng
Anh vẫn thường làm thơ tặng em trong đêm vắng
Khi xa em,
có khác gì xưa?…
Thì sá chi trời nắng hay mưa
Thì sá chi đời người bao nhiêu tuổi
Thì sá chi tháng ngày gấp ruỗi…
Em nhìn kìa. Mây hay tóc em bay!…
Nguyễn Quang Chơn
Sài gòn 8.10.14
Tặng MT
Saturday, July 1, 2017
Tuesday, June 27, 2017
Friday, June 23, 2017
Thursday, June 22, 2017
Trở lại trái tim
Sunday, June 18, 2017
Trái tim ngừng đập
Wednesday, June 14, 2017
Thursday, June 8, 2017
Nhậu trên bán đảo Sơn Trà
Tuesday, May 30, 2017
Một chút mồng năm
Friday, May 26, 2017
Vĩnh biệt nhà thơ Phạm Ngọc Lư
Thursday, May 25, 2017
Hoa Ưu Đàm nở trên kính xe ngày mồng một
Như nước Cam lồ đức Phật
rưới mát trần gian...
Tôi thức giấc bình an
tâm lành cho một ngày mới...
Trên cửa kính xe ô tô
bỗng xuất hiện những đóm li ti màu trắng
Cái gì đây? Ồ những nụ hoa tinh khiết,
những cánh Ưu Đàm
Ô! Những cánh hoa nghe đồn ngàn năm mới nở
Hoa của Phật
Hoa vô ưu...
Trời vẫn mưa mỗi lúc càng hạt lớn
Những cánh hoa vẫn bám chắc kính xe
Quả là điều kỳ diệu
Màu trắng tinh khôi
Mỏng manh mà vững chải
Như lời kinh sắc không mà diệu hữu
Như một ngày đầu tháng cũng bình an...
Những người thân bảo đây là điềm lành
Hãy ước một điều may mắn
Cầu trúng số đi anh!...
Tôi thầm niệm Phật từ bi
Hôm nay mồng một
Nếu có điềm lành
Xin may mắn đến những người thân đang bệnh trọng
Xin bình an cho con cái xứ xa
Xin cho trần gian quên thù hận
Người và người đến với thương yêu!...
Nguyễn Quang Chơn
27.5.17 (01.5. Đinh Dậu)
Sự sắp đặt của tự nhiên
Đã gửi từ iPhone của tôi
Ngày 25-05-2017, vào lúc 07:06, Ngọc Đỗ <dohongngocbs@gmail.com> viết:
Km và các bạn trẻ ơi,Làm gì có chân nhện ở đây Km? Phóng lớn lên coi thử nhé.Trên hồ sen, một chiếc gáo dừa trôi lờ lững, một cánh phượng rơi níu vào và mấy cọng sen vướng theo. Hai con chuồn chuồn mỏi cánh đậu ké, hình như đã tán tỉnh nhau... hơi lâu mà chưa đâu vào đâu.Bóng và hình. Km nói đúng đó. aN thấy như có một sự ''sắp đặt'' của thiên nhiên... bèn chộp mấy tấm hình gởi các bạn coi vui.Buổi sáng trời trong, ngồi cafe ĐH (nơi có lần ngồi với TD, với NM và NQC, rồi HC, KQ, rồi TV hát Mũi Né...) cùng với hai bạn thân thiết họa sĩ Thân Trọng Minh và Lê Ký Thương... (23.5.2017).TTMinh vừa đến đã kêu: "muốn nhớ mà không biết nhớ ai!" DHN hỏi: hay là không có ai để nhớ? hay là không dám nhớ ai?...Rồi cùng bàn chuyện... hội họa.TTM nói: Moa thì vẽ để quên! Ngọc vẽ để vui, Thương vẽ để chơi... Còn có thứ vẽ để sướng nữa?Rồi chàng từ giã có việc phải về sớm.DHN2017-05-25 3:46 GMT+07:00 Khanhminh <ngkhanhm@gmail.com>:Mà km nhìn chưa ra nhũng chân nhện kia là gì? Hình chụp mà như tranh vẽ
Sent from my iPhoneOn May 24, 2017, at 4:15 AM, Mai Tran <maitran1288@yahoo.com> wrote:Wow! Đẹp quá anh Ngọc ơi...Đẹp như một bức tranh vẽ.Em chuẩn bị đi làm.Để tối nay em sẽ post lên blog khoe.Mình đặt tên tác phẩm là gì hở anh Ngọc?NM--