Saturday, January 30, 2016

Tạm biệt Ất Mùi. Chào Bính Thân

Năm Ất Mùi qua đi nhanh thiệt. Mới lòng vòng Cần Thơ, Tiền Giang, Phú Quốc, Sài Gòn, Bình Dương, Nha Trang, Quảng Nam, Đà Nẵng, Huế, Hà Nội, Bắc Ninh, Hưng Yên, Quảng Ninh.. để thăm mấy công trình công ty PKH đang thi công rải rác ở đó. Ngẩng mặt lên là thấy tháng chạp đến rồi. Sắp hết năm Ất Mùi!...

Cuối năm ni răng bà con tổ chức đám cưới dữ ri không biết. Mấy ngày cuối năm nhận một đống thiếp mời thất kinh! Dường như họ chạy cưới năm Mùi để có thể sinh con vào năm Thân, vì nghe nói năm Bính Thân tới tuy không phải là năm con khỉ vàng, nhưng cũng là khỉ bạc, khỉ đồng chi đó rất tốt. Hiền lành, chứ không phải như những con dê ất mùi hoang đàng...

Ấn tượng nhất của năm mùi  là giá dầu giảm  sâu. Từ 70 đô Mỹ một thùng lúc đầu năm, cho đến lúc viết bài này thì giá chỉ còn 26 đồng. Giá xăng bán ở Mỹ 2.45$ một gallon. Có nơi chỉ có 1$. Mấy đứa con mình ở bển làm việc tằn tiện, tiết kiệm từng đồng nay giá xăng giảm, vui ra mặt! Chỉ khổ mấy ông chỉ biết nạy dầu mà ăn như Nga, Venezuela, và ngay cả VN...là thất thu nặng

Cuối năm lạnh dữ! Bão tuyết càn quét miền đông bắc Mỹ. Khắp châu Á co ro. Trung quốc có nơi âm sâu hơn 50oC. Nhật bản cũng bão tuyết . Taiwan gần 100 người chết vì lạnh. Hàn quốc lạnh nhất hơn 50 năm qua. Hồng Kong, Ấn Độ run rẫy. Việt Nam tuyết rơi ở Mẫu Sơn, Sapa, Thanh hoá, Ba Vì... Gọi ra Huế cho Bửu Ý. Nghe ông anh run run trên điện thoại. Lạnh quá Chơn ơi!...

Trong nước thì đại hội toàn quốc lần thứ 12 của đảng cộng sản tổ chức vội vội vàng vàng vào cuối năm Mùi. Vấn đề lớn là chuyện nhân sự. Kẻ ở người đi. bè bè phái phái. đã cho thấy sự mất đoàn kết trầm trọng trong nội bộ. Quân đội rầm rộ diễu binh, giương oai lực lượng bảo vệ đại hội. cho thấy sự hoang mang của đảng cầm quyền. Rồi mọi chuyện cũng sắp xếp xong. Ông già 72 nick name "Lú" tại vị. Anh Ba nick name "đồng chí X" phải rút lui nhường chỗ cho ông bạn Quảng Nam của tôi làm tể tướng. Cô hoa hậu đỏm dáng chễm chệ ghế chủ tịch QH. Chủ soái lực lượng chuyên chính vô sản nắm chức chủ tịch nước...

Nhớ chuyện công ty PKH ( Phúc Khang Hưng ) mà mình làm chủ tịch HĐQT. Quí 1, 2013, bước ra làm. Công ty nhỏ xíu, chưa có tên tuổi. Thị trường thì ảm đạm. Chủ tịch một công ty cạnh tranh to đùng cùng ngành nghề vốn không ưa mình, mưu thâm như bọn Tàu cọng, họp đàn em tuyên bố. Phải đánh cho thằng Chơn dập đầu! Khiếp. Nghe mà sợ. Làm ăn kinh tế mà như ra trận giữa chiến tranh!...

Nhìn tình hình chung, mình nói với nhân viên. Chắc phải khó khăn đến 2015 mới khá. Rồi cặm cụi làm. Rồi tận tuỵ việc. Anh em cộng sự trẻ trung, tài năng, tâm đắc, miệt mài... Rồi cái chi đến, khắc đến, "que sera, sera...". Năm 2014. Danh số tăng trưởng gấp ba lần. Đến năm 2015. Doanh số tăng đột biến, gấp bảy lần 2013. Công ty như ông Phù Đổng Thiên Vương vụt lớn. Không may kịp áo giáp, không chuẩn bị kịp roi sắt, nên phải đành lòng đứt ruột từ chối, dứt bỏ một số cơ hội, thật là đáng tiếc! Thôi thì ở hiền gặp lành. Cứ sống tốt thì trời Phật độ trì. Biết người biết mình trăm trận trăm thắng. Ỷ bạc ỷ tiền, ỷ sức mạnh. Võ biền đòi đánh dập đầu người ta thì cũng chẵng khá hơn chi!....

Lại nhắc đến Ất Mùi, ông anh cả mới qua đời được vài tháng, lại phải chia tay vĩnh viễn một ông anh, một người bạn lớn, đó là hoạ sĩ Đinh Cường tài danh! Ông ra đi lúc 09:41 tại Virginia Hoa Kỳ ngày 07/01/16 nhằm ngày 28/11 âm lịch, để lại trong bè bạn nỗi nhớ nhung, lòng tiếc thương, niềm đau xót  khôn nguôi...

Sáng sớm 20 tháng chạp đã có phone của thi sĩ Nguyễn Lương Vỵ từ Mỹ mới về rủ ra cà phê. Anh mới xuất bản một tuyển tập 40 năm làm thơ của mình dày cộm...Vừa chia tay anh thì nhận phone của Doctor Thái Duy Bảo từ Úc về giỗ mẹ, vui Xuân. Nhớ kỷ niệm lần đầu tiên đến Mỹ với Thái Duy Bảo năm 1995, lúc đó anh làm thông dịch cho đoàn doanh nghiệp chúng tôi. Trong cuộc làm việc với phòng thương mại New York. Ông chủ tịch bỗng hỏi. Anh ở VN qua hay ở Mỹ. TDB trả lời. Tôi ở VN qua. Ông chủ tịch khen ngợi. Wow! Vậy mà tôi nghe anh nói tiếng Mỹ còn hay hơn cả người Mỹ chúng tôi!...

Chỉ một buổi sáng cuối năm mà được tiếp hai người bạn viễn phương tán gẫu tào lao, vui thiệt. Chợt nhớ Phùng Nguyễn lỡ hẹn. Chợt nhớ Đinh Cường bỏ cuộc chơi. Một chút ngậm ngùi!...

Và chào tạm biệt Ất Mùi. Cám ơn những vui buồn trong năm. Cám ơn những thân yêu của vợ con. bè bạn chân tình. Cám ơn cả những cay cú bực dọc của kẻ xấu xa nào đó. Cám ơn những lời ngợi khen, chúc tụng, cùng những giọng điệu hằn học, thị phi. Cám ơn Trời Phật đã cho ta sống đời tịnh tâm. Ăn uống. hít thở mỗi ngày với niềm hoan lạc...

Ngày mai ta bước vào năm mới, như hành giả thỏng tay xuống chợ, thong thả đón năm Bính Thân rộn ràng với Mỹ Hầu Vương tinh nghịch mắt vàng... 

Nam Mô Đấu Chiến Thắng Phật!

Nguyễn Quang Chơn
30.01.16
21 tháng chạp Ất Mùi

Friday, January 29, 2016

Không thấy Tết

"Tuyết vẫn mù trời Chơn ơi, không thấy tết"

Email Đinh Cường gởi về mấy chữ
Mà thấy lòng tê tái cả quê hương!...
Anh với cháu, với con, với bạn bè, với chị Nhung đằm thắm tuyệt vời, với tuyết mù trời. Vẫn không thấy tết!

Tôi với cả không gian ấm áp
Nắng xuân tràn. Rộn ràng bánh tét bánh chưng...
Với bạn bè từ khắp chốn về thăm
Với ngựa xe rồn rập ngả tư ngả năm
Mà sao cũng thấy lòng không có tết!

Bởi vì anh ơi. con người mình rối rắm
Ngày xuân về con cái mịt mù xa
Dẫu rượu ngon, dẫu thơm ngát thịt thà
Dẫu vợ hiền, dẫu pháo hồng giấy đỏ
Thì vẫn thấy mình bơ vơ trong muôn ngàn lối ngõ
Khi con Như, thằng Dũng biệt đâu rồi!...

Anh không có quê nhà. Tôi con cái xa xôi
Nên dẫu nắng, dẫu mưa, hay tuyết trắng
Thì cõi tận cùng, vẫn thấy mình cay đắng
Với ngậm ngùi. Không có tết. Anh ơi!

Ước gì anh. Trong sát na tuyệt vời
Bạn bè. Anh em. Con cái. Quê hương... Cùng hội tụ

Tết sẽ đến trong muôn vàn tinh tú
Và trong lòng bé nhỏ những trái tim!
Nguyễn Đinh Cường. Nguyễn Quang Chơn. Đâu phải vội đi tìm
Trong tuyết trắng hay trong câu thơ viết buồn 
nhung nhớ TẾT!

Đn, 15.02.15,
NQC, thân kính tặng anh ĐC
In lại để nhớ năm xưa

Wednesday, January 20, 2016

Mùa Xuân

   Tác phẩm Mùa Xuân - Đinh Cường

Mây bay một bóng lang thang
Con chim khóc ở trên ngàn. tịch liêu
Mùa xuân rũ dáng yêu kiều
Rừng hoang quạnh vắng. tiêu điều dấu xưa...

Phong linh nhịp tiếng đong đưa
Lẵng trong sâu thẳm. người chưa chịu về
Vệt màu khô nỗi đam mê
Tiếng dương cầm nhắc câu thề bỏ quên

Bỏ quên một cõi nhân duyên
Vườn xưa. phố nọ. nỗi niềm sắc thân
Người đi. Còn lại mùa xuân
Nắng rơi rớt rụng bên rừng quạnh hiu

Xa xăm một bóng cô liêu
Con sông soi áng mây chiều. ngủ quên
Mùa xuân mờ mịt bên thềm
Hư không tịnh độ ngoan mềm giấc mơ...

Lá rơi rụng. gợi câu thơ
Gió vi vút gió. nỗi chờ trăm năm
Về đây gối mỏng anh nằm
Nhớ trong hiu hắt. mùa xuân gọi thầm!...

Nguyễn Quang Chơn
Đà nẵng 21.01.16
Nhớ hoạ sĩ ĐC

Monday, January 18, 2016

Đêm Sài gòn đọc Mây Trong Những Giấc Mơ của Lữ Quỳnh

Đêm Sài gòn buồn tênh. cô quạnh
Vẽ chân dung bạn bè. rồi vứt cọ. một mình
Nhớ mông lung...

Với tay trên kệ sách
Cầm tập thơ mỏng Lữ Quỳnh
"Mây trong những giấc mơ"
Lật đại một trang
Đọc bài bóng thời gian
Lòng chùng xuống

"...Cả bốn mùa đi. rồi lại
Tuổi vui buồn lặng lẽ trôi
Bấm đốt tay nghe đầu bạc
Quạnh lòng. chờ đất gọi mời"

Chọt nghe thiên thu quanh quẩn
Nghe âm u réo gọi chân mây
Nghe tiếng thời gian đứng lại
Trời kêu. hay đất gọi mời?...

Nhớ Lữ Quỳnh 2013
Lên Đà Lạt dự phòng tranh bạn
Stroke làm anh liêu xiêu
Vẫn bảo bạn dìu ra quán 
Để tìm ông Nguyễn Quang Chơn
Chỉ nhìn. không ăn. không uống
Rồi về. lặng lẽ. an nhiên...


Nhớ tháng 6. 2015
Đưa anh lên Virginia thăm bạn
Máy bay delay hai chặng
Vừa đi. vừa chạy. lo anh...
Mà anh như thêm sức mạnh
Khi sắp được thăm bạn mình!...

Thì thôi. đất kia chưa mời
Cứ vui nghe. anh Quỳnh nhé
Có ngày em quay trở lại
Cà phê Lover ngồi chơi...
Chỉ buồn là trong rộn rã
Đã luôn luôn vắng một người....

Sài gòn, 18.1.16
Nguyễn Quang Chơn

Vẽ chân dung bạn và nhớ anh Đinh Cường

Đêm Sài gòn. Những lao xao qua đi. Những ồn ào qua đi. Gió xạc xào lành lạnh...
Không biết làm gì. Vẽ chân dung bạn
Màu dây trên tay. Màu rơi dưới đất. Màu quệch quạc trên tấm canvas. Màu hoà với rượu wishky...

Chân dung bạn tươi cười. Chợt nhớ đến một người. thường vẽ xong chụp hình gởi. Và xin ý kiến...


Chừ người đã đi xa. Tít tắp cõi không cùng
Có vẽ mười chân dung. cũng đành vô vọng
Tìm đâu một lời ngợi khen. Tìm đâu một câu góp ý. Hết thật hết thật rồi...

Đêm Sài gòn sao quạnh vắng đìu hiu
Rót một ly rượu Jhonny Walker mà anh thường mua tặng
Hương rượu thơm nồng cùng mùi sơn dầu quyện trong căn phòng nhỏ
Lại càng nhớ anh...

Hôm nay anh đi đã 11 ngày. Mười một ngày mà sao xa vắng thế
Em vẫn chưa dỗ được giấc ngủ ngon
Nửa khuya chập chờn tỉnh giấc lại nghĩ về anh
Người anh chân tình độ lượng...

Có lúc muốn vứt hết màu. Bẻ hết cọ. Lại nghĩ đến anh
Anh hay động viên em vẽ
"Vẽ đi. Vẽ đi Chơn. Vẽ mãi thành nghề. Sơn dầu là phải dây. phải bẩn..."
Và hôm nay em cũng dây cũng bẩn
Mà biết nói cùng ai...

Anh Đinh Cường thân quý
Tận cõi vô cùng. Anh vẫn nhắc nhở, dạy bảo em nghe!...

Sài gòn 18.1.16
Nguyễn Quang Chơn

Thursday, January 14, 2016

7 ngày anh đi xa

    Đinh Cường trước U.S. congress
    Ảnh: NGD

Anh Đinh Cường kính nhớ
Em thường có thói quen xem thời tiết trên iphone
Và mỗi lần như thế em hay trượt San Jose, Virginia để xem bên đó lạnh hay nóng. mưa hay sương mù
Để biết nơi Dũng Như. Lữ Quỳnh và Đinh Cường có ấm...

Có những ngày nhìn thấy tuyết. thấy băng
Thấy nhiệt độ âm sâu ở Viginia là em email cho anh hỏi anh có lạnh...
Hôm nay cũng thế
Chiều Hà nội mưa phùn. Bẩn. Âm u
Em search bên anh. Chừ âm 3 độ
Chợt thấy xốn xang. Anh không còn nữa. Mail cho ai?

Anh đi chừ đã 7 ngày
Ở Việt Nam sẽ làm tuần đầu tiên
Mời thầy về tụng kinh tịnh độ
Không biết bên đó có giữ theo tập quán...
    Tang lễ Đinh Cường

Người ta tin đến 49 ngày linh hồn mới rời nhà ra đi
Có nghĩa là anh vẫn còn nơi basement, trên chiếc xe màu lá mạ, nơi Sài gòn quán, và cà phê Starbucks bìa rừng...
Anh vẫn còn lên xuống cầu thang
Có treo bức vẽ nhỏ bằng chì của Bùi Xuân Phái
Kệ sách có góc thờ anh Sơn không nhang đèn. chỉ một ly rượu nhỏ...

Và nếu có em
Anh sẽ lại rót chai Chivas tháng sáu anh mua em uống còn dang dở
Còn cẩn thận mua thêm bịch đá
Cho đúng gu...

Và nếu có em
Anh lại gọi anh Mạnh Hùng, Như Hạnh ra quán Eden nơi Fall Church
Rồi bữa khác lại anh Cao Hoàng, Minh Nữu, chị Lãm Thuý ở Sài Gòn Quán
Bữa khác với anh Thành Châu ở quán phở gần cây xăng...

Anh vốn tế nhị. biết tính cách từng nhóm bạn nên anh hay mời riêng
Em biết 
Và anh hay trìu mến nhìn em vui vẻ. tự nhiên với mọi người. cười. không nói...

Đêm nay trời lạnh sâu. âm 3 độ
Chắc anh mặc bên trong chiếc áo len cụt tay không cổ em mua ở Đà lạt
Và đội chiếc mũ len nhẹ em mua ở Nhật
Khoác thêm ngoài chiếc coast cổ cao màu đen
Anh với em sẽ ngồi chỗ sofa
Nhìn tranh anh treo trên tường
Ký tên lên bức Trịnh Công Sơn. gom chữ ký bạn bè đến thăm anh
Như muốn nói anh bao giờ cũng chia sẻ niềm vui với anh Sơn
Em sẽ uống wishky một mình
Anh thì rót một ly vang nhỏ nhấm nháp đầu môi
Vì bây giờ anh không được uống nhiều như lần ở Cafe de la post Đà lạt với anh Bửu Ý và Dũng năm 2010...

Tất cả chừ đã xa
Tất cả sẽ thành kỷ niệm
Kỷ niệm của tấm chân tình
Người anh quý mà em duy nhất có 
Và em duy nhất mất
Bởi anh còn phải bay xa nơi khác...

Tháng tư này ngày kỷ niệm anh Sơn
Chắc anh sẽ mời thêm Phùng Nguyễn...


Nguyễn Quang Chơn

Hà nội, 14.01.16
Nhớ anh Cường làm tuần bảy ngày

Wednesday, January 13, 2016

Sáng thứ năm 14.01.2016


Bây giờ là tối thứ tư Virginia
Nhiệt độ ngoài trời âm hai độ
Bây giờ là sáng thứ năm Hà Nội
Em vẫn ngồi lặng thinh
Anh Đinh Cường
Em đang tưởng nhớ anh...

Tất cả đã qua rồi ở nhà tưởng niệm Fairfax Virginia
Mọi người đã về nhà
Những nén nhang đã tắt
Đêm lạnh và tất cả im lặng
Chị Nhung và các cháu chắc đã dọn mâm cơm trên bàn thờ nho nhỏ của anh
Con chim đỏ chắc ngủ ngoài sân
Và anh chưa ngủ
Anh thường chín giờ uống viên thuốc an thần
Rồi nằm nhắm mắt
Đếm những quãng đời hiu hắt
Đếm những thời gian hoàng hoa
Nghĩ về bè bạn đã xa
Mong chờ bạn bè sắp tới
Rồi chìm vào giấc chập chờn
Rồi thức dậy gõ những đoạn ghi
Gởi Phạm Cao Hoàng. Trần thị Nguyệt Mai. Nguyễn Xuân Thiệp. Đôi khi gởi Nguyễn Quang Chơn...
    Đinh Cường bên góc basement
    Ảnh: QD

Bây chừ basement trống trơn
Chiếc giường nhỏ. Cái gối trắng. Drap trắng chẳng có ai nằm
Tấm toile dở dang những màu khô chờ đợi
Em hình dung anh đang nằm trên một mảnh đồi
Có cỏ xanh và có hoa vàng
Có chiếc áo ấm em gởi dịp giáng sinh
Anh đem theo để nhớ một chút tình
Và cũng biết là em đang nghĩ về anh
Như ngày xưa thế giới phẳng đã giúp em và anh
Bớt đi cách trở
Để chia với nhau nỗi buồn cùng niềm vui rạng rỡ
Trên email...

Hôm nay theo thói quen
Em chỉ cần gõ vào người gởi
Là tên nhóm người thân hiện lên
Luôn có nick name "Cuong Dinh"
Và có lẽ em sẽ không delete trong address book của mình
Để anh vẫn đọc ở cõi vô cùng thường âm u giá lạnh...

Bây giờ là đêm ở Virginia
Bạn bè thân anh cũng đã trở về nhà
Anh Hoàng, chị Hoa chắc chắn sẽ thắp một nén hương trên bàn thờ Phật
Rồi nhìn ra cánh rừng Scibilia mờ mịt sương đêm
Chép miệng thở dài...

Lữ Quỳnh chuẩn bị về lại San Jose
Nguyệt Mai về lại Ohio
Nguyễn Đình Thuần về lại Orange County
Chuyện áo cơm ngày mai tiếp tục...
Em vẫn còn ngồi đây Hà Nội
Mưa ngoài trời lạnh căm
Để nhớ xa xăm người anh thân quí...

Rồi lát em cũng đi 
Gặp khách hàng bàn chuyện làm ăn
Ngày hối hả cuối năm
Người người bận rộn...
Anh trong đất lạnh
Nhớ choàng khăn và đội mũ len
Nhớ tìm anh Sơn anh Bửu Chỉ
Cười như bao lần gặp gỡ nghe anh
Anh hay vẽ bầu trời xanh và mặt trời đỏ
Em hay mơ thấy mặt trời màu đen
Rồi bước về phía đó
Anh hay đi về phía mặt trời lặn
Có tiếng còi tàu
Mà dẫu anh có đi đâu
Mốt mai em sẽ gặp
Anh lại rót cho em ly rượu
Giống thuở nào....

Hà nội, 14.1.16
Nguyễn Quang Chơn
Nhớ anh Đinh Cường

Tuesday, January 12, 2016

Không đề




Đoàn người mặc veste đen, áo dài đậm màu
Lặng lẽ từng người bước vào thắp nhang trước linh cữu anh
Chị Nhung và các cháu  Chinh Châu Giang đứng hai bên bái tạ
Khói hương mờ toả
Lệ rơi trên má
Những tiếng khấn thầm
Mong anh về miền Cực lạc...

Rồi lát nữa đây
Lửa sẽ đưa xác thân anh thành tro bụi
Rồi về lại đất anh nằm
Hơi đất vùng Faifax
Có lạnh lắm không anh
Có giống đất màu mỡ Thủ Dầu Một
Có giống đất ngọt ngào Hương Giang
Có giống đất đầy hoa Đà Lạt
Và có dáng nhà thờ trên cao
Con dốc đổ dài ???

Bây giờ là 2 giờ sáng Việt Nam
Chắc bạn bè cũng đang hướng về bên kia bờ đại dương tít tắp
Gởi lời nguyện cầu
Cầu siêu. tịnh độ..cho anh...

Em chỉ nghĩ về anh
Chỉ buồn là không được bên anh lúc chia tay
Chứ em tin là anh đã bay lơ lửng đâu đó
Để chào mọi người
Vì anh có bao giờ thiếu vắng
Khi bạn bè tụ tập về chơi...
Để lát nữa đây mọi người trở về
Anh lại bay cao. Bay cao về cõi vô cùng. Siêu thoát. Nhiên nhiên
Cũng giống như ngày trước anh ăn uống cười vui với bạn bè,  đưa tiễn tận phi trường 
Rồi quay về bệnh viện 
chemo...

Bình thường thôi. Vui thôi mà..
Anh là vậy. bởi anh đã vượt qua
Gate. Gate. Paragate. Parasamgate...
Vì anh đã là bồ tát giữa cõi trần này
Anh xuống đời cứu độ chúng sinh bằng những sắc màu
Với tấm lòng vô lượng
Với yêu thương vô hạn
Với chân tình vô biên
Và chừ anh bay về cõi chư thiên
Để sẽ đến vùng trần ai khác
Độ người...

Nam mô Quán Thế Âm bồ tát

Nguyễn Quang Chơn
Hà nội, 13.01.16
Bái vọng hương hồn hoạ sĩ Đinh Cường

Monday, January 11, 2016

Tịnh độ


Mai là ngày cầu siêu tịnh độ
Mong hương hồn siêu thoát cõi vô biên
Mai là ngày mọi người thắp nén nhang
Trên linh cữu anh. giữa trời đông vùng Fairfax..

Mai giữa Việt Nam xa tít tắp
Em biết làm gì đây
Mấy ngày nay không rượu mà như say
Hồn chếnh choáng
Đêm chập chờn thổn thức
Nửa đêm chắp tay niệm Di Đà
Nửa đêm trong bóng tối vỡ oà
tiếng nấc
Có tiếng gì âm âm u u ngoài sân
Có tiếng gì như tiếng bước chân
ai chậm chạp...

Mai chắc có mấy nhà sư gõ mõ tụng kinh
Kinh bát nhã. Kinh cầu siêu. Kinh A Di Đà
Có lời kinh nào về đậu trên đôi vai bạn bè
Trên kệ sách. giá vẽ
Trên góc rừng Natick sương giăng?

Có lời kinh nào như một tiếng chim
Ru anh vào vùng trời ký ức
Trên cây thánh giá đồi Golgotha
Trên vườn su trĩu quả
Trên tiếng ngựa thồ lộc cộc Lạc Lâm
Trên giáo đường nhỏ xíu Dran?

Ngày mai mọi người nhiếp tâm tụng niệm
Rồi đặt hoa trên linh cữu anh
Rồi cúi đầu. đất níu gót chân
Không muốn xa anh lần nữa...

Ngày mai là đêm tối nơi đây
Ngày mai là lặng lẽ nơi này
Ngày mai em sẽ đứng trước cô gái miền đồi núi
Trước thung lũng hoa vàng
Trước nhà thờ Dran
Trước hoa phù dung 
Trước những bức chân dung
Trong ánh đèn mờ
Thấy có anh một bên. lặng tờ. tĩnh mịch
Chỉ em và anh
Em và anh thôi. anh nhé...

Đà nẵng, 11.01.15
Nguyễn Quang Chơn
Kính dâng hương hồn hoạ sĩ Đinh Cường

(Chữ in nghiêng là tên các tác phẩm của TCS, ĐC)