Saturday, August 16, 2014

NÓI VỚI GÓC BÈ BẠN

Hơn một năm rong chơi với bạn bè, với văn nghệ và với công ty PKH. Bạn thì bạn xưa cũ có, bạn mới thêm có. Văn nghệ thì thơ văn vẽ nhạc. Với PKH thì là chủ tịch HĐQT.

Blog nguyenquangchon.com GÓC BÈ BẠN mở giữa năm 2013 ghi lại các sự kiện vui buồn này. 

Đến chừ. Bạn bè thì cũng rọt rặt còn lại vài người. Viết thì một số tản văn, truyện rất ngắn, phiếm luận. Thơ thì một số bài có vần, ghi lại những tâm sự đời người. Vẽ thì chủ yếu vẽ chân dung. Gặp ai cũng vẽ. Vẽ như muốn vội vàng góp nhặt, níu lại những gương mặt đời người. Vẽ với viết lấy vui là chính. PKH thì chưa tới một năm, việc làm ào ào từ Bắc Trung Nam, lương bổng anh em đã vững vàng trong thời buổi kinh tế khó khăn này....

Blog Góc Bạn Bè tới giờ cũng đã khoảng 30 ngàn khách viếng. Có những người đến ân cần, có người lập một ban nghiên cứu, rồi tìm cách hack. Hack đi hack lại đã 3 lần, thấy chán lại thôi!

Hôm nay, sau mùa vu lan, sau một chầu nhậu ngất ngư.  Ngủ dậy chợt thấy lòng trống không. Không ham muốn một điều chi nữa. Chán hết mọi thứ. Nhớ anh Sơn Núi rủ lên Blao chơi với rắn. Anh nói mặt rắn xấu nhưng lòng rắn tốt hơn người.  Chợt muốn khép cánh cửa lại. Lang thang. 

Thôi vứt bút lông, bẻ bút chì. Không viết, không vẽ nữa. Đóng Góc Bè Bạn lại. Tạm xa các bạn bè quen. Tạm biệt ông bạn hacker đang rình ngoài cửa. 

Còn một chút vấn vương với dự án lớn ở duyên hải miền trung đang giúp đám em ký kết. Xong, sẽ phiêu bồng, phiêu hốt, phiêu nhiên. Biết có được không?!...

16/8/14, NQC

Sunday, August 10, 2014

Đêm nghe Khánh Ly hát


Về nước lần thứ hai này, Khánh Ly có hai sô diễn, một Hà nội, một Đà nẵng. Đêm ĐN được tổ chức ngày 8/8/14 tại cung thể thao Tiên Sơn, sức chứa hơn chục ngàn người...

Bạn tôi cũng như bao người yêu Trịnh Công Sơn và giọng hát KL. Bạn thường sợ sẽ không có dịp, và thường mơ ước, làm sao được một lần lại nghe, nhìn KL hát, để nhớ kỷ niệm, để tìm lại một thời tuổi trẻ của mình trôi...

Chúng tôi đến sớm hơn một tiếng đồng hồ so với giờ mở màn ghi trong vé. Phần vì bạn tôi nôn nao, phần vì nghĩ khán giả sẽ rất đông nên đến sớm để dễ tìm chỗ ngồi...

Sân Tiên Sơn ĐN được thiết kế như  một đĩa bay, mục đích để thi đấu thể dục thể thao. Đẹp, rộng rãi, mới khai trương được vài năm, nhưng đã xuống cấp nhiều.

Đến sớm, tôi ngạc nhiên thấy KL đang luyện tập cùng ban nhạc trên sân khấu nóng bức. Mới thấy bà rất có trách nhiệm, rất nghiêm túc với công việc của mình. 

Gần đến giờ diễn người ta mới mở điều hoà. Khán giả người giấy, người khăn, quạt phì phò phì phạch...

Bỏ qua buổi diễn mở màn trễ nửa tiếng, khán giả đã được một đêm thoả lòng với thần tượng, với giọng ca tuyệt vời, nghiêm túc. KL với những clip tự giới thiệu bài hát. Những clip đan xen hình ảnh chân thực, sống động của TCS, khi còn trẻ, khi ông gặp bà nơi hải ngoại...

Riêng tôi, đã tự lâu lắm rồi, tôi mới được dự một đêm nhạc đàng hoàng, không có những ca sĩ váy ngắn, áo hở, không có múa may quay cuồng với tiếng hét thay cho lời ca...

Ca sĩ Khánh Ly, ca sĩ Lệ Thu với áo dài duyên dáng, vẫn như phong cách cũ, tự tin, chăm chút với những bài hát của mình. Đêm nhạc đa dạng hơn với những tác phẩm của Thanh Bình, Phạm Duy, với bài ca và tiếng đàn say mê của Nguyễn Ánh 9. Khánh Ly dường như không có tuổi. Giọng của bà vẫn còn trong vắt, cao vút. Tôi nhắm mắt im nghe để thấy đâu đó quanh tôi những người bạn trẻ ngày nào, tại quán Văn, sau lưng đại học văn khoa Sài gòn, nghe Lệ Mai Khánh Ly, TCS, giới thiệu những tình khúc, những bi tráng ca khao khát hoà bình, giọng hát mộc mạc, tiếng guitare ấm áp và hồn tuổi trẻ say sưa...

NHƯ MỘT LỜI CHIA TAY. Tựa đề bài hát của TCS thay cho lời tạm biệt. KL bước xuống sân khấu, khán giả vây quanh chị thân tình, ấm áp...

Chào KL ra về, đêm đã khuya, trăng rằm tháng bảy vành vạnh giữa bầu trời, tôi bước từng bước chậm..., những lời ca còn văng vẳng bên tai. Bạn tôi nói,  phải chi, phải chi đêm diễn đã không tổ chức ở cung thể thao này mà một thính phòng khác, âm thanh tốt hơn, sức chứa ít hơn thì đêm nay sẽ là một đêm hoàn hảo!...

9/8/14, NQC

Đêm nghe Khánh Ly hát


Về nước lần thứ hai này, Khánh Ly có hai sô diễn, một Hà nội, một Đà nẵng. Đêm ĐN được tổ chức ngày 8/8/14 tại cung thể thao Tiên Sơn, sức chứa hơn chục ngàn người...

Bạn tôi cũng như bao người yêu Trịnh Công Sơn và giọng hát KL. Bạn thường sợ sẽ không có dịp, và thường mơ ước, làm sao được một lần lại nghe, nhìn KL hát, để nhớ kỷ niệm, để tìm lại một thời tuổi trẻ của mình trôi...

Chúng tôi đến sớm hơn một tiếng đồng hồ so với giờ mở màn ghi trong vé. Phần vì bạn tôi nôn nao, phần vì nghĩ khán giả sẽ rất đông nên đến sớm để dễ tìm chỗ ngồi...

Sân Tiên Sơn ĐN được thiết kế như  một đĩa bay, mục đích để thi đấu thể dục thể thao. Đẹp, rộng rãi, mới khai trương được vài năm, nhưng đã xuống cấp nhiều.

Đến sớm, tôi ngạc nhiên thấy KL đang luyện tập cùng ban nhạc trên sân khấu nóng bức. Mới thấy bà rất có trách nhiệm, rất nghiêm túc với công việc của mình. 

Gần đến giờ diễn người ta mới mở điều hoà. Khán giả người giấy, người khăn, quạt phì phò phì phạch...

Bỏ qua buổi diễn mở màn trễ nửa tiếng, khán giả đã được một đêm thoả lòng với thần tượng, với giọng ca tuyệt vời, nghiêm túc. KL với những clip tự giới thiệu bài hát. Những clip đan xen hình ảnh chân thực, sống động của TCS, khi còn trẻ, khi ông gặp bà nơi hải ngoại...

Riêng tôi, đã tự lâu lắm rồi, tôi mới được dự một đêm nhạc đàng hoàng, không có những ca sĩ váy ngắn, áo hở, không có múa may quay cuồng với tiếng hét thay cho lời ca...

Ca sĩ Khánh Ly, ca sĩ Lệ Thu với áo dài duyên dáng, vẫn như phong cách cũ, tự tin, chăm chút với những bài hát của mình. Đêm nhạc đa dạng hơn với những tác phẩm của Thanh Bình, Phạm Duy, với bài ca và tiếng đàn mê hoặc người nghe của Nguyễn Ánh 9. Khánh Ly dường như không có tuổi. Giọng của bà vẫn còn trong vắt, cao vút. Tôi nhắm mắt im nghe để thấy đâu đó quanh tôi những người bạn trẻ ngày nào, tại quán Văn, sau lưng đại học văn khoa Sài gòn, nghe Lệ Mai Khánh Ly, TCS, giới thiệu những tình khúc, những bi tráng ca khao khát hoà bình, giọng hát mộc mạc, tiếng guitare ấm áp và hồn tuổi trẻ say sưa...

NHƯ MỘT LỜI CHIA TAY. Tựa đề bài hát của TCS thay cho lời tạm biệt. KL bước xuống sân khấu, khán giả vây quanh chị thân tình, ấm áp...

Chào KL ra về, đêm đã khuya, trăng rằm tháng bảy vành vạnh giữa bầu trời, tôi bước từng bước chậm..., những lời ca còn văng vẳng bên tai. Bạn tôi nói,  phải chi, phải chi đêm diễn đã không tổ chức ở cung thể thao này mà một thính phòng khác, âm thanh tốt hơn, sức chứa ít hơn thì đêm nay sẽ là một đêm hoàn hảo!...

9/8/14, NQC

Saturday, August 9, 2014

Phục hồi bức tranh hoạ sĩ Lê Văn Tài

Hoạ sĩ Lê Văn Tài gốc Huế
Sau 75 sống ở Đà Nẵng, đường Lê Lợi
Làm việc trong quân khu 5 với người chú ruột Minh Tâm nay ở Arizona Mỹ quốc
Lê Văn Tài tài hoa với tranh, với thơ, với đời...

Những năm sau 75 cùng cực
Nhờ quan hệ của LVT, nhờ đôi tay khéo léo của người chú
Hai ông đã làm bao điều cho bảo tàng văn hoá quân khu 5 
Rồi người chú tổ chức vượt biển
Rủ ông, đi giữa ban ngày, ngay từ giòng sông Hàn Đà Nẵng...

Bức tranh LVT để lại trong nhà người chú với hoa, với những chai  rượu hương dâu, ly chén xô nhau, cùng cánh chim cắp thiệp mừng báo tin vui...
Như mong một cuộc vượt biển bình yên...
Và bức tượng ông nội thờ tại 147 Hoàng Diệu
Như một kỷ niệm đời người...


Người chú qua Mỹ, LVT qua Úc,
Bằn bặt tin nhau
Bức tượng vẫn uy nghi trước ban thờ
Chỉ bức tranh cô đơn,
ám khói...

Tôi về làm rể trong nhà nhìn tranh thương mến
Tranh treo trên tường gần bếp
ngày theo ngày xỉn đen
Màu dầu  và vải  đổi màu, rạn nứt...

Thương bức tranh, cảm người tài
Xin được đem về phục hồi cho nhiều bè bạn cùng xem
Nét ghi một hoạ sĩ tài hoa với ước mơ cháy bỏng
Đi tìm cõi tự do...

Những hoạ sĩ chuyên nghiệp bày tôi
cách  phục hồi gìn giữ bức tranh

Miệt mài, miệt mài
Từng chút, từng chút
Hai mươi ngày hơn
Nay tranh đã sáng lên

Đã thấy màu đỏ của hoa
Màu xanh của lá
Nét rộn ràng
Màu ước vọng
Và thiệp báo tin vui...
Của hoạ sĩ, thi sĩ Lê Văn Tài...

Treo trên tường
Ngày rằm tháng bảy
Rót một ly rượu độc ẩm mừng sống lại một bức tranh...
Lặng mình chết đã 33 năm

Lê Văn Tài đang ở Úc làm thơ
Có nhớ???...

Đà nẵng, 09/8/14
Nguyễn Quang Chơn

Phục hồi bức tranh hoạ sĩ Lê Văn Tài

Hoạ sĩ Lê Văn Tài gốc Huế
Sau 75 sống ở Đà Nẵng, đường Lê Lợi
Làm việc trong quân khu 5 với người chú ruột Minh Tâm nay ở Arizona Mỹ quốc
Lê Văn Tài tài hoa với tranh, với thơ, với đời...

Những năm sau 75 cùng cực
Nhờ quan hệ của LVT, nhờ đôi tay khéo léo của người chú
Hai ông đã làm bao điều cho bảo tàng văn hoá quân khu 5 
Rồi người chú tổ chức vượt biển
Rủ ông, đi giữa ban ngày, ngay từ giòng sông Hàn Đà Nẵng...

Bức tranh LVT để lại trong nhà người chú với hoa, với những chai  rượu hương dâu, ly chén xô nhau, cùng cánh chim cắp thiệp mừng báo tin vui...
Như mong một cuộc vượt biển bình yên...
Và bức tượng ông nội thờ tại 147 Hoàng Diệu
Như một kỷ niệm đời người...


Người chú qua Mỹ, LVT qua Úc,
Bằn bặt tin nhau
Bức tượng vẫn uy nghi trước ban thờ
Chỉ bức tranh cô đơn,
ám khói...

Tôi về làm rể trong nhà nhìn tranh thương mến
Tranh treo trên tường gần bếp
ngày theo ngày xỉn đen
Màu dầu  và vải  đổi màu, rạn nứt...

Thương bức tranh, cảm người tài
Xin được đem về phục hồi cho nhiều bè bạn cùng xem
Nét ghi một hoạ sĩ tài hoa với ước mơ cháy bỏng
Đi tìm cõi tự do...

Những hoạ sĩ chuyên nghiệp bày tôi
cách  phục hồi gìn giữ bức tranh

Miệt mài, miệt mài
Từng chút, từng chút
Hai mươi ngày hơn
Nay tranh đã sáng lên

Đã thấy màu đỏ của hoa
Màu xanh của lá
Nét rộn ràng
Màu ước vọng
Và thiệp báo tin vui...
Của hoạ sĩ, thi sĩ Lê Văn Tài...

Treo trên tường
Ngày rằm tháng bảy
Rót một ly rượu độc ẩm mừng sống lại một bức tranh...
Lặng mình chết đã 33 năm

Lê Văn Tài đang ở Úc làm thơ
Có nhớ???...

Đà nẵng, 09/8/14
Nguyễn Quang Chơn

Wednesday, August 6, 2014

Những chuyện thật ngắn 3

CHÁN ĐỜI

Bạn tôi  bị K, đã chữa trị nhiều năm không khỏi. Cái đau trong người khiến bạn tôi vật vã mỗi ngày. 

Tôi tới thăm, hắn nói: mình đau đớn quá chịu không nổi, chắc mình phải tự tìm cách kết liễu nỗi đau này thôi ông ạ. Nhưng khi tôi chết rồi, chỉ yêu cầu ông ở bên quan tài tôi lúc ra đi , viết  điếu văn và đọc giùm tôi nhé!

Tôi nói với bạn. Ok, chuyện nhỏ. Hay chừ tôi về viết rồi đưa ông duyệt trước cho ông an tâm!

Bạn tôi trừng mắt. Bộ ông trù ẻo cho tôi chết hay sao mà viết điếu  văn lúc tôi còn đang sống!

BẠN VÀNG

Hai người bạn vốn chơi với nhau từ thời mới đẻ. Một thằng to lớn dềnh dàng. Một thằng nhỏ bé gầy gò. Thằng lớn đã nhiều lần viện cớ bảo vệ thằng nhỏ nên dọn hẳn sang nhà thằng nhỏ ở. Nhà thằng nhỏ có cái chi hắn cũng lấy xài như nhà hắn vậy. 

Thằng nhỏ thì tính khí thất thường, lúc vui lúc buồn. Khi thì quật cường, khi thì nhu nhược. Đến khi hai thằng gọi là có tiếng nói chung. Cùng đứng trên một lý tưởng, môi hở răng lạnh. Gọi là chia sẻ mọi lợi ích. Thằng lớn bảo thằng nhỏ làm chi thằng nhỏ cũng nghe. Thằng lớn tỏ ra thương thằng nhỏ nhiều. Hắn cho thằng nhỏ bao nhiêu là hàng rẻ. Từ nông súc sản đến nguyên vật liệu. Từ thức ăn, đồ uống , đến máy móc, thuốc thang, áo quần, giày dép. Hắn chỉ xin mua lại thằng nhỏ mấy cái nhỏ nhặt. Bàn gỗ 4 chân hắn xin mua ba cái chân. Cây trái ngoài vườn hắn chỉ mua hoa, lá và rễ. Con trâu con bò hắn mua cái móng, cái đuôi...Thằng nhỏ thấy bạn mình tốt nên giao cả chìa khoá nhà cho hắn. Thằng lớn được thể đưa cả bà con họ hàng đến nhà thằng nhỏ ở, cày xới lung tung...

Rồi một hôm thằng nhỏ thấy người nhà mình ngày một ốm o, đưa đi bệnh viện mới biết ung thư hàng loạt. Cây trong vườn xơ xác điêu tàn, trẻ con sinh ra còi cọc, gầy mòn.... Mới hay, ông bạn vàng đã đầu độc mỗi ngày mỗi ít trong thực phẩm, trong thức ăn, trong thuốc men, trong quần áo... Cái  miếng đất hương hoả của ông bà để lại cũng bị thằng bạn vàng sang tên từ thưở nảo thuở nào. Cái giếng nước sau nhà được tổ tiên thằng nhỏ đào từ mấy trăm năm, mạch nước ngọt ngào nuôi dòng họ, gia đình thằng nhỏ từ đời này qua đời khác, cũng bị thằng lớn thả cái gàu máy to đùng bảo độc quyền sử dụng...

Thằng nhỏ chỉ biết la làng với hàng xóm, mếu máo kêu rếu với mọi người về cái  tình bạn viển vông. 

NQC, tháng 8/14

Những chuyện thật ngắn 3

CHÁN ĐỜI

Bạn tôi  bị K, đã chữa trị nhiều năm không khỏi. Cái đau trong người khiến bạn tôi vật vã mỗi ngày. 

Tôi tới thăm, hắn nói: mình đau đớn quá chịu không nổi, chắc mình phải tự tìm cách kết liễu nỗi đau này thôi ông ạ. Nhưng khi tôi chết rồi, chỉ yêu cầu ông ở bên quan tài tôi lúc ra đi , viết  điếu văn và đọc giùm tôi nhé!

Tôi nói với bạn. Ok, chuyện nhỏ. Hay chừ tôi về viết rồi đưa ông duyệt trước cho ông an tâm!

Bạn tôi trừng mắt. Bộ ông trù ẻo cho tôi chết hay sao mà viết điếu  văn lúc tôi còn đang sống!

BẠN VÀNG

Hai người bạn vốn chơi với nhau từ thời mới đẻ. Một thằng to lớn dềnh dàng. Một thằng nhỏ bé gầy gò. Thằng lớn đã nhiều lần viện cớ bảo vệ thằng nhỏ nên dọn hẳn sang nhà thằng nhỏ ở. Nhà thằng nhỏ có cái chi hắn cũng lấy xài như nhà hắn vậy. 

Thằng nhỏ thì tính khí thất thường, lúc vui lúc buồn. Khi thì quật cường, khi thì nhu nhược. Đến khi hai thằng gọi là có tiếng nói chung. Cùng đứng trên một lý tưởng, môi hở răng lạnh. Gọi là chia sẻ mọi lợi ích. Thằng lớn bảo thằng nhỏ làm chi thằng nhỏ cũng nghe. Thằng lớn tỏ ra thương thằng nhỏ nhiều. Hắn cho thằng nhỏ bao nhiêu là hàng rẻ. Từ nông súc sản đến nguyên vật liệu. Từ thức ăn, đồ uống , đến máy móc, thuốc thang, áo quần, giày dép. Hắn chỉ xin mua lại thằng nhỏ mấy cái nhỏ nhặt. Bàn gỗ 4 chân hắn xin mua ba cái chân. Cây trái ngoài vườn hắn chỉ mua hoa, lá và rễ. Con trâu con bò hắn mua cái móng, cái đuôi...Thằng nhỏ thấy bạn mình tốt nên giao cả chìa khoá nhà cho hắn. Thằng lớn được thể đưa cả bà con họ hàng đến nhà thằng nhỏ ở, cày xới lung tung...

Rồi một hôm thằng nhỏ thấy người nhà mình ngày một ốm o, đưa đi bệnh viện mới biết ung thư hàng loạt. Cây trong vườn xơ xác điêu tàn, trẻ con sinh ra còi cọc, gầy mòn.... Mới hay, ông bạn vàng đã đầu độc mỗi ngày mỗi ít trong thực phẩm, trong thức ăn, trong thuốc men, trong quần áo... Cái  miếng đất hương hoả của ông bà để lại cũng bị thằng bạn vàng sang tên từ thưở nảo thuở nào. Cái giếng nước sau nhà được tổ tiên thằng nhỏ đào từ mấy trăm năm, mạch nước ngọt ngào nuôi dòng họ, gia đình thằng nhỏ từ đời này qua đời khác, cũng bị thằng lớn thả cái gàu máy to đùng bảo độc quyền sử dụng...

Thằng nhỏ chỉ biết la làng với hàng xóm, mếu máo kêu rếu với mọi người về cái  tình bạn viển vông. 

NQC, tháng 8/14

Bài thơ tháng 8

Ngày tháng xa ngày tháng xa
Bước chân trần rong ruỗi
Niềm vui qua nỗi buồn qua
Nụ hương đọng lại thiết tha tuổi người

Tiếng cười vui lời reo vui
Bước đời trôi nhịp nhanh
Bạn đi xa bạn lại gần
Tình yêu chắp cánh thiên thần bay lên

Mùa thu ngỡ cánh lá vàng
Ô hay chiếc lá bên đàng vẫn xanh
Dang tay giữa cuộc hồng trần
Tiếng chim mổ hạt bên Đông bên Đoài

Vườn hoang nở nụ ban mai
Gót chân ai bước bước dài thênh thang...

Sg, August, 14
Tặng PD, HMTâm, ĐVVinh

Bài thơ tháng 8

Ngày tháng xa ngày tháng xa
Bước chân trần rong ruỗi
Niềm vui qua nỗi buồn qua
Nụ hương đọng lại thiết tha tuổi người

Tiếng cười vui lời reo vui
Bước đời trôi nhịp nhanh
Bạn đi xa bạn lại gần
Tình yêu chắp cánh thiên thần bay lên

Mùa thu ngỡ cánh lá vàng
Ô hay chiếc lá bên đàng vẫn xanh
Dang tay giữa cuộc hồng trần
Tiếng chim mổ hạt bên Đông bên Đoài

Vườn hoang nở nụ ban mai
Gót chân ai bước bước dài thênh thang...

Sg, August, 14
Tặng PD, HMTâm, ĐVVinh

Tuesday, August 5, 2014

Những bài thơ đã đăng tháng 8, 2012

THÁI BÌNH THIÊN HẠ SỰ,
 
(Đã hết sắc màu chinh chiến cũ, em có bao giờ em nhớ ta…)(QD)
 
Chinh chiến đâu còn, chinh chiến xa,
Kiếm cung lưu lạc chốn ta bà,
Bào xưa mão cũ sờn hoen úa,
Chén rượu đưa người đã cạn khô…
 
Người lính bạc đầu khêu bếp nhen,
Mơ màng ngồi nhắc chuyện Nguyên phong,
Tháng năm biên ải mờ xa lắc,
Vó ngựa sa tràng lạc gió trăng…
 
Chinh chiến xa rồi kìa ngai vương,
Mỹ hưng kiêu hãnh đất thiên hoàng,
Mồ hôi nở lúa no lòng Hậu,
Máu thấm đền đài ấm cật Vương...
 
…Lá còn rụng giữa vườn xưa,
Nghĩa tình năm trước hương thừa, gió bay…

XẾP LẠI,
 
Về thu xếp lại, ngày trong nếp ngày, ngậm ngùi ôi đá cũng thương thay…(TCS)
 
Về thu xếp lại tuổi người,
Về thu xếp lại bóng đời tịch liêu,
Không gian kia đã về chiều,
Về thu xếp lại, tôi ngồi với tôi,…
 
Còn kia vệt nắng bên đồi,
Ngoài kia vó ngựa tiếng rời rạc qua!
Lặng yên trong cõi ta bà,
Tôi ngồi xếp lại mặn mà thủy chung.
 
Hôn em mặn nhạt cuối cùng,
Môi khô mắt héo muôn trùng lòng nhau!...
Nắng mưa mưa nắng một màu,
Về thu xếp lại niềm đau. Muộn màng…
 
17.8.12, tặng P Dũng, NHT
 Nguồn:  vanchuongviet.org

Những bài thơ đã đăng tháng 8, 2012

THÁI BÌNH THIÊN HẠ SỰ,
 
(Đã hết sắc màu chinh chiến cũ, em có bao giờ em nhớ ta…)(QD)
 
Chinh chiến đâu còn, chinh chiến xa,
Kiếm cung lưu lạc chốn ta bà,
Bào xưa mão cũ sờn hoen úa,
Chén rượu đưa người đã cạn khô…
 
Người lính bạc đầu khêu bếp nhen,
Mơ màng ngồi nhắc chuyện Nguyên phong,
Tháng năm biên ải mờ xa lắc,
Vó ngựa sa tràng lạc gió trăng…
 
Chinh chiến xa rồi kìa ngai vương,
Mỹ hưng kiêu hãnh đất thiên hoàng,
Mồ hôi nở lúa no lòng Hậu,
Máu thấm đền đài ấm cật Vương...
 
…Lá còn rụng giữa vườn xưa,
Nghĩa tình năm trước hương thừa, gió bay…

XẾP LẠI,
 
Về thu xếp lại, ngày trong nếp ngày, ngậm ngùi ôi đá cũng thương thay…(TCS)
 
Về thu xếp lại tuổi người,
Về thu xếp lại bóng đời tịch liêu,
Không gian kia đã về chiều,
Về thu xếp lại, tôi ngồi với tôi,…
 
Còn kia vệt nắng bên đồi,
Ngoài kia vó ngựa tiếng rời rạc qua!
Lặng yên trong cõi ta bà,
Tôi ngồi xếp lại mặn mà thủy chung.
 
Hôn em mặn nhạt cuối cùng,
Môi khô mắt héo muôn trùng lòng nhau!...
Nắng mưa mưa nắng một màu,
Về thu xếp lại niềm đau. Muộn màng…
 
17.8.12, tặng P Dũng, NHT
 Nguồn:  vanchuongviet.org