Đúng vậy, nhà mình cái chi cũng có. Cái chi cũng xịn. Trong tủ bếp, tiêu thì là tiêu Tiên Phước, mắm thì là mắm Phú Quốc, mắm Ông già Gềnh Đỏ Phú yên, tỏi thì là tỏi Lý Sơn, xì dầu thì là xì dầu Pháp...
Rượu để uống thì...bất tận. Rượu ngoại đủ thứ từ wishky, cognac, vang đỏ, vang trắng xách tay từ nước ngoài về còn nguyên túi nilon niêm phong. Rượu dầm thì có nhung hưu cắt trực tiếp từ Nghệ An, ngâm với vodka Nga. Rượu sâm tươi Hàn quốc, sâm Ngọc Linh Quảng Nam, rượu ba kích Quảng Ninh ông bạn đại gia thuỷ sản gởi nguyên vò ngâm hạ thổ hơn một năm kèm ba kích tươi để tự ngâm, màu tím đẹp não lòng..., rượu nhàu ngâm từ trái nhàu tươi hái từ vườn ba mẹ trị mõi lưng, mùi ngai ngái...và đủ loại rễ, lá cây khác bạn bè gởi tặng, như mật nhân, tam thất,...
Trong tủ lạnh thì thực phẩm tươi, khô đủ loại. Thịt heo có thằng bạn mở trang trại sạch trên bán đảo Sơn trà gởi xuống đều đều, thịt gà lấy từ đứa cháu nuôi thả vườn ở quê, khô cá Long An, Cà Mau, phô ma Pháp..., bạn bè mà đến nhậu chỉ cần mở tủ là có đầy đủ cho một bữa xôm trò!...
Vậy đó, ở nhà cái chi cũng có. Mà, có ăn ở nhà là bao. Hết khách khứa lại đến anh em công ty. Trưa và tối không restaurant thì cũng mấy quán nhậu. Không có ai thì theo thói quen với mấy ông bạn già nghỉ hưu, tỷ phú thời gian, ghé cái pub gần nhà. Trưa thì 3-4 ly bia, chiều thì 4-5 ly, một chút mồi nho nhỏ vừa đủ bụng. Về nhà cũng quơ đại chút ít cơm cho vợ khỏi nhằn, rồi...ngủ!...
Ừ nhỉ, nhắc đến vợ mới nhớ rằng vợ mình cũng còn xinh đẹp lắm. Thời trung học chẳng hoa khôi hoa hậu trong lớp là gì! Bây giờ vẫn còn giữ dáng mignone, còn tươi tắn, trẻ trung. Vậy mà mình đâu thèm ngắm. Cứ ưa ngồi quán nhậu, quán cà phê vỉa hè gần chợ, để ngắm mấy em Hàn quốc, mấy em Bắc kỳ đi qua đi lại, khoe nước da trắng ngần, vòng một vòng ba lồ lộ, váy cũn cỡn tung tăng...
Ừ, trong nhà mình cái chi cũng có, nhà bạn chắc cũng vậy phải không, mà sao con người ta bọn mình cứ không chịu tìm tòi trong nhà, cứ lang thang hàng quán, cứ bỏ tiền mời bạn bè ra tiệm nhậu, cứ tiêu phí thời gian ở nơi phố thị, hội hè, tại sao nhỉ, tại sao?!...
Chợt nhớ câu thơ của Phật hoàng Trần Nhân Tông. " Gia trung hữu bảo, hưu tầm mích..." của quí trong nhà chất đầy, (chứ) đi tìm nơi mô cho mệt!
Mà mệt thiệt là mệt! Đúng là ngu!
Nguyễn Quang Chơn
Kỷ niệm 7 tháng chết vội mấy phút, rồi sống lại với trần gian