Thursday, July 30, 2015
TÔI YÊU ĐẤT NƯỚC TÔI
Wednesday, July 29, 2015
Nhớ bạn vàng
Anh trông lũ trẻ. Tôi ngồi không
Xa nhau đâu mấy đầu con sóng
Mà nhớ anh. rồi mong với mong!
Anh con Tạ Đạt. Tôi Nguyễn Cưu
Bè bạn đến chừ chừng sáu mươi
Sáu mươi năm có nhiều không nhỉ
Để gởi cho nhau một tiếng cười!?
Anh đã bộn bề nội. ngoại. ông
Tôi con với cái, vẫn lông nhông
Rong chơi bè bạn. Rượu mặn nhạt
Cứ hết lên Đoài lại xuống Đông!
Biết nói chi chừ tôi và anh
Khác nhau mọi kiểu. chốn kinh thành
Tôi hoài phiêu bạt. lòng khinh suất
Anh áo trong quần. Yêu vĩ thanh!...
Bên ấy có còn mưa không anh?
Bên ni trời rủ bóng yên lành
Tôi rót ly rượu Peter tặng
Nhấm nháp một mình. Tôi nhớ anh!...
NQC, 29.7.15
Uống rượu sớm. Nhớ Tạ Long Đỉnh
Tuesday, July 28, 2015
Đêm uống rượu bạn tặng
Buồn nhớ có chai rượu ngon
Minh Peter mua ở World Wine City tặng lúc chia tay
Chai rượu ngon và đẹp
Rót một ly nhâm nhi
Để nhớ về một tình bạn đẹp...
Nhớ những năm tháng ở Phan Đình Phùng quận 3 Sài gòn
Cà phê và nghịch ngợm tuổi trẻ
Nhớ những ngày cuối tháng ba, tháng tư 1975
Tan hoang mơ mộng
Rồi mỗi đứa mỗi đàng, mỗi phương xa cách...
May mà có pérestroika của Nga mới gặp lại nhau
Tháng sáu đi xe đò Hoàng xuống Nam Cali thăm bạn
Vui làm sao nhà bạn ở Irvine với Trung, Đa, Khiêm, Việt, Dũng, Hà, Nga
Hoà làm chả ốc thiệt ngon...
Mới đó đã một tháng tròn
Ngày đi gấp ruổi
Chúng ta đang ở cuối con đường dốc của cuộc đời
Giữ cho nhau tiếng cười
Mãi mãi
Nghe Minh...
NQC
29.7.15
Monday, July 27, 2015
Đêm nằm mơ thấy con
Friday, July 17, 2015
TÔI LÀM RĂNG
Tuesday, July 14, 2015
Đêm một mình xem triển lãm tranh hoạ sĩ Đinh Cường
Căn phòng khách bỗng thênh thang. Khi trở về lúc đêm đang sâu im ắng
Tâm chắc chừ đã ngủ
Một mình. Ly Chivas. Một mình nhớ mông lung...
Giờ này Dũng chưa dậy. Dũng hay thức khuya làm việc. Công ty Dũng 11:00sáng mới bắt đầu
Như làm ca. Hôm nay Như làm ca sáng. 9:00 Như đã đi
Minh Peter chắc vừa xong oatmeal và đang trên xe đến sở
Giờ này chắc chưa kẹt xe. Minh chắc không bực dọc
Giờ này Nga đã đi làm. Trung 30 nhà biệt thự trên núi chắc chưa thức giấc. Hưu rồi dậy sớm làm gì
Khiêm Hà chắc đang ngồi cùng nhau trong căn nhà mênh mông dùng buổi sáng
Hà lúc nào cũng âu yếm ân cần. Làm Khiêm...sợ
Phó thịnh Việt và Linh chắc đang cùng ở hãng. chuẩn bị một ngày bận rộn với những hợp đồng...
Nơi đây chuẩn bị vào giấc mộng ảo
Bên kia chuẩn bị vào giấc mộng thường...
Mấy ông bạn văn nghệ sĩ của tôi làm gì?
Làm gì đố ai biết được
Họ ở đó. Họ ngồi đó. Mà hồn họ ở nơi đâu
Họ cà phê đó. Họ nói cười đó
Nhưng lòng họ đang có những nỗi quặn sâu
Với đất với trời với người
Và với chuyện đâu đâu
Bởi trời bắt họ mang nghiệp dĩ
Nghiệp của đời văn nghệ sĩ
Đau với đời và đau với ...mông lung...
Tắt những ngọn đèn sáng trắng
Bật những ngọn đèn màu
Và
Trên những bức tường tầng trệt vừa sắp xếp lại
Tranh anh Đinh Cường chiếm gần hết không gian
Đẹp và sang trọng
Thung lũng hoa vàng đã về đây năm qua (*)
Cô gái miền đồi núi đã về đây tháng rồi (*)
Những chân dung Tâm, Dũng, vẽ trong phút xuất thần
Những tĩnh vật lặng im mà khoe sắc...
Tranh hoạ sĩ Đinh Cường như đang trong cuộc bày chơi nho nhỏ
Và. Chỉ một người uống rượu xem tranh...
Thương ngôi nhà thờ nhỏ Dran ẩn mình trên bố (*)
Thương hòn bi xanh vẫn quay cho Dũng tương lai (*)
Thương bức chân dung tự hoạ trên bức thư Chơn gởi tặng mũ xanh
Thương người đi qua hố bom trầm lặng
Và bức phố nhỏ xíu
Đặt bên góc đường Paris có chàng hoạ sĩ lang thang... (*)
Và nhớ về anh bên khu rừng Natick
Hôm nay có ra không Starbucks
Hôm nay có đi không hospital chemo
Hôm nay có ra sau vườn quét lá
Hôm nay có nhìn nắng lên và nghe tiếng quạ
Nhìn cánh hoa mới nở nhớ giọt sương mong manh ?
Và có nhớ em không anh?
Anh đang vẫn bên em với biết bao kỷ niệm
Và em đang cùng anh trên Dran trầm mặc ngày nào để có nhà thờ trên bố
Và em đang cùng anh đang bên Nguyễn Xuân Hoàng để có cô gái bên miền đồi núi
Đang cùng anh cười với Nguyễn Đức Sơn trên đại ngàn lộng tiếng thông reo
Và nhất định anh sẽ phải vẽ một bức nữa cho em
Bức chân dung thằng Chơn già bên vùng Burke xanh lá mùa Xuân, cành phong rung xào xạc, con chim đỏ bay về tung tăng hót ca...
Đêm hè ĐN, 14.7.15
Nhớ anh ĐC và bạn bè
Nguyễn Quang Chơn
(*): tên những tác phẩm của ĐC
Cho gởi lời thăm giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng và giáo sư Như Hạnh
Quán cà phê chúng tôi thường ngồi
Các cô nhân viên người Mỹ quá quen ông hoạ sĩ châu Á hiền lành
Cô manager nhờ anh vẽ tranh nhỏ bán. Làm đẹp và lạ thêm quán của mình...
Tôi gặp lại hai giáo sư quí mến
Nguyễn Mạnh Hùng và Như Hạnh đại học J. Mason
Vẫn như thế. Anh Hùng khoẻ mạnh rạng rỡ. Anh Hạnh gầy gò trầm tư...
Tháng sáu lên Virginia các anh đều vắng
Bây giờ thấy các anh trên trang web Nguyệt Mai mà vui
Vì biết các anh vẫn khoẻ
Biết anh Đinh Cường vẫn...ok!
Bây giờ là tối thứ hai Việt Nam
Là sáng thứ hai bên đó
Mấy anh có ra cà phê không?
Còn em thì rót ly rượu đầy
Các anh Starbucks còn em Chivas
Bao giờ các anh về Việt Nam?
Anh Mạnh Hùng nhớ nghe. Còn bao nhiêu điều trao đổi cùng nhau
Anh Như Hạnh triết gia thì chắc phải nhờ Trần Phương Kỳ đàm đạo...
Vẫn nhớ các anh hoài
Và cám ơn anh Đinh Cường
Mà, ủa, đâu rồi chiếc mũ Nhật màu xanh???
NQC. Tự hoạ arcrylic trên giấy với rượu chivas
Nguyễn Quang Chơn
13.7.15
Friday, July 10, 2015
Sáng thứ bảy, cà phê Starbucks Sài gòn đọc thơ anh Đinh Cường đi chemo...
Email cho anh ĐC hỏi hôm nay anh đi chemo
mệt không
Và chia sẻ với anh nỗi buồn, nỗi lo bệnh tật...
Sáng ngồi cà phê Starbucks trên đường Nguyễn Văn Linh gần nhà
Nhớ anh với Starbucks kề cánh rừng Natick
Anh hay ngồi
Đi về phía mặt trời lặn và âm u tiếng còi tàu...
Mở máy định ghi gì thì nhận thư anh
Những nét ghi cuộc chemo thứ sáu
Và bức autoportrait
Tĩnh tại ung dung như vị thiền sư ngồi nhìn giọt nắng, hạt sương rơi giữa vùng trời tĩnh mịch...
Nhớ bức hình chụp anh bất ngờ ở cà phê Tùng Đà lạt. Qua lớp cửa kính. Như một Lạt Ma...
Hình hoạ sĩ ĐC tại cà phê Tùng ĐL 11.2013
Bây chừ là đêm Virginia
Anh chưa ngủ
Cánh rừng Natick sau nhà có gió rung?
Ở nơi đây quận bảy Sài gòn xào xạc gió
Gió có bay qua bên kia bờ đại dương
Cho tôi gởi niềm mến thương về bên đó
Cuối tuần...
Nguyễn Quang Chơn
Sài gòn, 11.7.15
Tuesday, July 7, 2015
Núi cao ngất Dran
vệt loang sơn dầu trên carton
đinhcường – July 7, 2015
tặng Phạm Cao Hoàng
và Nguyễn Quang Chơn
Vết màu loang như khuôn mặt thiền sư
về ẩn mình trên núi Dran cao ngất
có mảnh trăng hạ huyền đơn chiếc
những vì sao tít tắp xa không thấy
những cây thông già hàng trăm năm
dưới thung lũng sâu. tiếng vượn hú
nửa khuya nghe não nuột…
nhớ Nh. Tay Ngàn:
Anh tìm một vì sao như lệ mắt em
anh chỉ thấy một khung trời mưng mủ
nhớ những người bạn ở quanh năm
trên đồi núi. Sơn Núi ơi chiếc võng
đong đưa giữa rừng thông ban trưa
lốm đốm nắng. chiếc foulard xám tro
Đỗ Tư Nghĩa ốm o thi sĩ , căn nhà gỗ
thuê dưới một con dốc Đà Lạt. mưa.
Thân Trọng Sơn người dịch tài hoa
sắp ra mắt Lãng Du Qua Miền Đất Lạ
tại quán Cung Đàn Xưa – Đà Lạt
tôi nhớ tiếng guitar của cô gái vừa đàn
vừa hát một đêm nào lên con dốc âm u đó
và anh chàng Nguyễn Hàng Tình
đang lang bạt nơi nào trong rừng hoang dã
nhớ Nguyễn Đạt luôn trên dặm đưòng
dài Sài Gòn về B’lao – Đàlạt- Đa Thọ – Dran
chàng thi sĩ có đôi mắt nhìn thấu suốt
nhưng cũng có lúc buồn nghe lệ rơi …
Nhớ Nguyễn Dương Quang của Dran. giang hồ bạt tử
Đà Lạt. Dran ôi một thời. nhớ mãi.
Virginia, July 7, 2015
Đinh Cường
Monday, July 6, 2015
CHUYỆN VÃN SAN JOSE
Sunday, July 5, 2015
Nhìn lại bức vẽ chân dung hoạ sĩ Đinh Cường bốn năm về trước
năm 2011
Tôi theo lên chơi
cùng anh Bửu Ý
và Dũng...
Đêm uống rượu vang ở nhà hàng Hotel du Parc với bao nhiêu kỷ niệm Đà Lạt xưa ùa về trong câu chuyện của những con người gắn tuổi trẻ với thành phố đồi thông và dã quỳ vàng
Và rồi các anh trầm mặc nhớ
nhạc sĩ Trịnh Công Sơn...
Đêm Đà Lạt lạnh
Anh Bửu Ý cầm ly rượu bước ra ngoài hút thuốc
Anh Đinh Cường theo bên
Trời đêm trong vắt với những vì sao
Anh nhìn lên bầu trời
Sao trên rừng (*)
"Phải chi còn Sơn..."
rồi yên lặng...
Tôi với Dũng trân trọng phút thiêng liêng
Của
Những người nhớ bạn mình...
Sáng cà phê nơi Thanh Thuỷ quán bên bờ hồ Xuân Hương
được design gam màu tím u hoài
Tôi vẽ nét anh Đinh Cường
Rồi về ĐN
Vẽ lại màu dầu trên canvas
Mà lòng run run, tay run run
Và anh cũng hiện ra hiền hoà độ lượng...
Lại thấy Đinh Cường bên mình
Viết mấy câu gởi
Và nhớ
Và cám ơn
Cám ơn trên đời vẫn còn có những tình thân
Đâu chỉ là tuyệt vọng...
NQC
5/7/15
Nhớ anh ĐC
(*) bút hiệu đầu tiên của anh Nguyễn Đức Sơn
GỞI ANH ĐINH CƯỜNG
Bên Mỹ là buổi tối July Four
Nhận email anh Đinh Cường
"Những ngày này mình yếu sức lắm, nằm hoài nghe pháo nổ, sẽ lại đi bác sĩ xem sao..."
Lòng hoang mang quá thể
Anh Đinh Cường, biết làm chi được đây
Ngoài lời cầu nguyện...
Hôm kia vợ anh Bửu Chỉ đến nhà Bửu Ý
Hỏi có biết tin ĐC bệnh nặng không
Anh Ý gọi điện vào hốt hoảng
Chơn ơi. Có biết chi về Cường bệnh tật thể nào?...
Tối chủ nhật lòng bồn chồn không vui
Thắp nén nhang trên bàn thờ đức Quán thế âm
Rót một ly rượu đầy
Trong phòng vẽ
Một mình
Nhớ mông lung
Nhớ Dũng, nhớ bạn bè
Và
Nhớ anh. Anh Đinh Cường
Người hoạ sĩ đàn anh tài hoa và độ lượng...
Không kềm được nước mắt
Nên lấy giấy bút vẽ anh
Trong ký ức. Trong yêu thương
Để nhớ
Để tan loãng hết những lo âu
Để anh ở thật gần
Bức vẽ ĐC với chiếc mũ màu xanh
Chì màu trên giấy trắng...
Trời còn cho được bình an, em sẽ về khu rừng Natick với anh, với gia đình nai, những chú quạ trên hàng phong
Và, với chị Nhung món Huế
Với em Châu trẻ trung
Với em Giang trầm mặc
Với em Chinh hoà hoa
Và
Với Phạm Cao Hoàng, Tùng Duyên
Nguyễn Minh Nữu chiếc xe màu lá mạ
Phùng Nguyễn Maryland qua
Và chắc sẽ nhiều người nữa
Cùng em
Cà phê Starbucks
Rượu bia Sài Gòn quán
Và anh mạnh khoẻ
Lái xe...
Nguyễn Quang Chơn
Chủ nhật 5.7.15
Nhớ Virginia...