Thursday, March 29, 2018

thử post bài viết trên app mới

Một buổi chiều với Dũng bên sông Hàn. Nói với con về cuộc sống. Về tình đời. Về công việc và trách nhiệm...

Gió bên bờ sông thổi về lành lạnh. Ta thấy mình đã già bên con đầy sức trẻ và hiện đại trong đời sống công nghệ. Trong suy nghĩ đời người. Trong những nỗi lo toan...

Con đã lớn thật sự. Đã trưởng thành thật sự và dẫu bao nhiêu năm sống xứ người mà chẳng mất đi cái nếp văn hoá, đạo đức truyền thống của nước nhà, của gia đình....

Kể cho con nghe câu chuyện anh bạn NTN, phút chốc phải vào bệnh viện tâm thần và phút chốc bỗng bị rời khỏi cuộc chơi hiện hữu này...

Buồn chăng khi bạn bè thân thương lần lượt ra đi? Buồn chăng khi thấy mình không còn trẻ nữa? Buồn, chắc chắn là buồn. Nhưng vui, vui vì con đã lớn khôn, đang vững chãi bên mình!...

29.3.18