Đinh Cường về bày tranh tại gác Trịnh Huế từ 22-25/11. Ông và Bửu Ý vào ĐN chơi ngày 26 để chiều 27 bay lên Đà lạt.
Sáng 27/11, ăn sáng uống cà phê cùng chị NTT, một trong thập đại mỹ nhân Huế những năm 60 và là bạn chí thân của ĐC, TCS, BY.
Tuổi tác không miễn trừ ai. Hai ông anh tài hoa của tôi ngày nào cũng đã bước đi chậm. Nói cười chậm. Ăn uống chậm. Đoá hoa tươi thắm của đất thần kinh năm nào cũng vừa qua một cuộc đại phẫu tim và đang tự tìm một góc bình yên thiền định dưỡng sinh...
Tuổi có già bao nhiêu nhưng kỷ niệm thời tuổi trẻ luôn sáng tươi mới rợi. Chuyện hôm qua thì quên chứ chuyện 20 năm về trước thì nhớ như in.
Ngồi nghe các anh chị kể chuyện xưa với những tình bạn đẹp đẽ trong sáng mà lòng thầm mong ước...
ĐC bỗng lấy giấy bút ra vẽ người xưa. Quán cà phê đẹp. Người xưa đây. Đố hoạ sĩ nào cầm lòng không động cọ...
ĐC phác những nét chì tài hoa. Rồi thấy ông nhìn quanh. Tay chấm vào xác cà phê bôi vào tóc, chấm nước trà trên bàn lấy màu nâu trên cổ, trên vai, chút nước màu người xưa không dùng gạt ra trên chén. Ông chấm tay vẽ màu môi, màu hoa trên áo...
Những người phục vụ thấy lạ vây quanh xem hoạ sĩ vẽ. Chiếc foulard người xưa có màu tím. Trên bàn lấy đâu màu tím. Hoạ sĩ cầu cứu, mấy cháu tìm cho bác chút màu tím, các cháu nháo nhác biết tìm đâu!
Tôi bước quanh vườn. Kìa, một nhành lan hồ điệp treo trên cao màu tím tươi roi rói..., tôi lén ngắt một đoá. Màu tím đây rồi. Hoạ sĩ tươi hẳn lên. Bức tranh hoàn chỉnh với những màu tự nhiên chung quanh...
Bức tranh đẹp hồn nhiên và chan chứa bao tình!...
NQC, 28/11/13