Monday, January 18, 2016

Vẽ chân dung bạn và nhớ anh Đinh Cường

Đêm Sài gòn. Những lao xao qua đi. Những ồn ào qua đi. Gió xạc xào lành lạnh...
Không biết làm gì. Vẽ chân dung bạn
Màu dây trên tay. Màu rơi dưới đất. Màu quệch quạc trên tấm canvas. Màu hoà với rượu wishky...

Chân dung bạn tươi cười. Chợt nhớ đến một người. thường vẽ xong chụp hình gởi. Và xin ý kiến...


Chừ người đã đi xa. Tít tắp cõi không cùng
Có vẽ mười chân dung. cũng đành vô vọng
Tìm đâu một lời ngợi khen. Tìm đâu một câu góp ý. Hết thật hết thật rồi...

Đêm Sài gòn sao quạnh vắng đìu hiu
Rót một ly rượu Jhonny Walker mà anh thường mua tặng
Hương rượu thơm nồng cùng mùi sơn dầu quyện trong căn phòng nhỏ
Lại càng nhớ anh...

Hôm nay anh đi đã 11 ngày. Mười một ngày mà sao xa vắng thế
Em vẫn chưa dỗ được giấc ngủ ngon
Nửa khuya chập chờn tỉnh giấc lại nghĩ về anh
Người anh chân tình độ lượng...

Có lúc muốn vứt hết màu. Bẻ hết cọ. Lại nghĩ đến anh
Anh hay động viên em vẽ
"Vẽ đi. Vẽ đi Chơn. Vẽ mãi thành nghề. Sơn dầu là phải dây. phải bẩn..."
Và hôm nay em cũng dây cũng bẩn
Mà biết nói cùng ai...

Anh Đinh Cường thân quý
Tận cõi vô cùng. Anh vẫn nhắc nhở, dạy bảo em nghe!...

Sài gòn 18.1.16
Nguyễn Quang Chơn