Monday, July 18, 2016

Trời vẫn nắng nóng và cuộc đời vẫn cứ trôi

                 
Biển, dầu, người và cá
                    Oil on canvas
                Đinh Trường Chinh


Hè năm nay miền Trung nóng thật. Mở mắt ra là đã thấy nóng. Thời tiết nóng mà thời sự cũng nóng. Thằng Formosa hết đầu độc dưới biển lại đầu độc trên bờ, hết chất thải lỏng lại chất thải rắn. Góp phần bảo vệ chúng, hết ông phó chủ tịch tỉnh Hà tĩnh, lại đến ông trưởng phòng môi trường xã Kỳ Anh... Tàu trung quốc lại đâm nát tàu cá VN, cướp ngư cụ, đánh đập ngư dân. Người phát ngôn nhà nước ta vẫn lên truyền hình đanh thép tuyên bố cực lực lên án hành động đê hèn đó như bao lần khác. Người trung quốc vẫn nghênh ngang trên các thành phố miền trung như...trên vùng quê của hắn. Miệt thị dân Việt, phát ngôn hỗn láo, đốt tiền Việt, xô xát với người dân, ồn ào, thô tục, vô văn hoá... Lãnh đạo địa phương kêu gọi không phân biệt kỳ thị vì họ cũng góp phần vào "tăng trưởng du lịch vùng", chúng vẫn đến và chúng vẫn đi, vẫn cười cợt ăn uống vô văn hoá hết đoàn này đến đoàn khác...

Ở các nước láng giềng, Philipine đã thắng kiện tàu cọng ở toà án thường trực quốc tế PCA, La Haye về đường lưỡi bò, bắt giữ các tàu trung cọng xâm nhập bãi cạn Scaborough. Nhật bản bắn và nhốt những tàu trung quốc lảng vảng ở Senkaku. Indonesia cũng vậy... Tàu cọng im re nhưng dân Việt nam mà lọt vào vùng "lãnh hải lưỡi bò", "không phận cấm bay", là đâm, là bắn! Và sau đó người phát ngôn nước ta lại tiếp tục phát ngôn!...

Mùa hè vẫn nóng. Biển miền trung đã xác nhận là độc nhưng người ta vẫn tắm, vẫn ăn hải sản, dẫu đâu đó vẫn xảy ra ngộ độc. Nước biển vẫn xanh, sóng vẫn dập dờn...

Ở đâu đó trên vùng cao nguyên tít tắp, thi thoảng thấy bài viết của chị HTV trên mạng xã hội sâu sắc về thời sự, về nhân quyền dầu địa phương vẫn o ép cuộc sống gia đình chị. Trong tù, vẫn nghe thấy anh THDT tuyệt thực đòi chân lý. Trên truyền hình vẫn phát sóng trực tiếp các cuộc thi hoa hậu địa phương với các chân dài, áo tắm, hở vú hở đùi. Cô NT vẫn với vòng eo 56 tuyên bố "bảo em ngu thì được, chứ bảo xấu là em hổng chịu". Báo chí vẫn giật gân "cô ca sĩ HNH đang kẹp đại gia kim cương đi siêu thị". Lũ trẻ nít vẫn má hồng môi đỏ ăn mặt hở hang lên nhảy múa hát hò thi thố "tài năng". Những phóng sự về các cây cầu lắt lẻo trên vùng cao vẫn là cái bẫy chực chờ hại người dân, học sinh qua lại.... Và những dự án siêu biệt thự hàng triệu đô vẫn được mời mọc quyến rũ trên các phương tiện truyền thông. Lũ thiếu gia con nhà giàu vẫn đua nhau sắm siêu xe, tụ tập nhảy nhót hút bồ đà, shisa...

Nắng vẫn cứ nắng. Trung cọng vẫn cứ trung cọng. Cuộc sống vẫn cứ cuộc sống. Thời gian vẫn cứ trôi. Cuộc đời vẫn cứ chảy!...

Những người bạn xa xôi gọi điện hỏi thăm. Nghe tình hình trong nước lộn xộn ghê rứa. Bất an ghê rứa. Định về chơi nhưng đành phải huỷ. Chán quá. Tôi bảo. Ủa vậy tau vẫn sống. Vẫn ăn. Vẫn ngủ. Vẫn chơi. Có sao đâu. Biển bẩn thì mình đừng tắm. Hải sản độc thì mình đừng ăn. Không đủ bản lĩnh như HTV, THDT...thì đừng làm chính trị. Cuộc sống cũng như các chương trình nhan nhãn trên TV 24/24. Mở ra, thấy cái mô hợp thì xem. Cái mô không thích thì tắt. Mình không soạn được chương trình thì đập bỏ TV làm chi. Cái TV nào có tội tình gì. Đất nước có tội tình gì mà không về thăm, mà phụ bạc?

Nguyễn Quang Chơn
ĐN, 19.7.16
Tặng TLĐ, Peter Minh