Hễ biết đủ, đâu cần nhiều vẫn đủ
Cứ thích buông, thì có dịp là buông! (*)
Đời 60 đã diễn mấy phiên tuồng
Tuổi lục thập biết bao lần ngao ngán
Ngựa ngựa xe xe xuống lên đà chán
Cơm cơm áo áo tất bật cũng lưa
Của bao nhiêu thì mới gọi là thừa
Tiền mấy vạn ấy mới vừa cho đủ?
Tự rằng
Chí nam nhi từng bắc nam vùng vẫy
Đường kinh doanh vốn lừng lẫy đông đoài
Ngó lên trên. đã rõ chẳng bằng ai
Nhìn xuống dưới. đà phong lưu rất mực!
Bạn bè thân sơ nghĩa tình đầy đặn
Cha mẹ anh em con cái vẹn bề
Bạc mái đầu. vẫn trọn nghĩa phu thê
Khác tính khí. giỏi giữ tình đồng đội...
Giúp thế nhân. kẻ trên người dưới
Lo gia đình. trong ấm ngoài êm
Như, Dũng học hành. công việc đã nên
Phúc Khang Hưng vững vàng. thoả lòng mong ước !(* *)
Vậy mà chi
Chiều chiều tối tối
Sáng sáng trưa trưa
Thân bôn ba với nhịp sống đong đưa
Lòng hối hả cùng giòng đời điệp điệp...?
Nên thôi
Đến vậy là đủ. Đã thế thì buông
Xếp kiếm cung khép lại những bung xung
Tìm phiêu lãng ở một trời mây mới...
Trưa ấm trà. Tối chén rượu
chân tình vài kẻ bạn hiền
Sáng xuống biển. Chiều lên rừng
rộn rã phường chơi mấy hội
Khi trong Nam. Lúc ngoài Bắc
xênh xang tay bút tay đàn
Bữa trời Âu. Hồi đất Mỹ
tình người ấm áp đông tây
Rong ruỗi trời mây. Lời thị phi gát bỏ ngoài tai
Đảo điên thế sự. Kẻ phụ nghĩa coi như chẵng có
Chuyện đời to nhỏ. Đã rong chơi nặng nợ làm chi
Thi hoạ cầm kỳ. Dẫu hay dở mắc gì vướng bận!
Ngày cùng tháng tận
Vứt sân si hận
Không lắm vui mà cũng chẵng nhiều buồn
Thiếu người chơi thì cứ rượu thơ suông
Ngắm trời đất cùng nắng lên mưa xuống...
...
Em ơi. lòng anh đã muốn
Đừng chớ nghĩ suy
Đưa tay ra anh dắt em đi
Trời xanh ngan ngát
Đường vui chim hót
Ngọt mật tim reo
Vẽ yêu thương trên bóng ngả u chiều. sương in mái tóc.
Anh dắt em đi cỏ hoa mời mọc
Đón xuân tươi trong mấy nẻo vô thường...
(Mùa xuân phía trước. miên trường phía sau... BG )
(Nhân sinh quí thích chí)
(Hồ vi lao kỳ sinh!...) (***)
Nguyễn Quang Chơn
01.01.2017
Tặng M.Tâm, P.Dũng, TN Tuấn, T.L.Đĩnh, N.C.Chánh, P.X.Minh, N.T.Long
(*) ý thơ Ưng Bình Thúc Giạ Thị
(**) tên hai con và công ty sáng lập
(***) thơ Bùi Giáng, Trương Hàn, Lý Bạch
Ghi chú: Uy Viễn tức Uy Viễn Tướng Công, biệt hiệu của nhà thơ Nguyễn Công Trứ