Monday, November 9, 2015

Thơ ĐINH CƯỜNG Sáng sớm Virginia nhớ Nguyễn Quang Chơn

Photo by PCH – Scibilia, October 2015

Chút rượu cặn đêm hôm qua còn không 
Nguyễn Quang Chơn tự vẽ mình với bao 
nỗi nhớ. hai con cưng thì ở xa nửa vòng 
trái đất. bạn bè tứ xứ người còn người mất 

cũng buồn chứ. khi đêm khuya ở Đà Nẵng 
một mình thức dậy. gió thổi từ ngoài sông Hàn 
thăm thẳm bầu trời đêm xanh đầy sao mai
cô gái bán chè đẹp như trong tranh Rembrandt 

sao Chơn không vẽ. bây giờ tang điền dâu bể?
chỉ còn chiếc cầu với rồng bay phượng múa ...
làm sao Chơn không buồn để lại ly rượu cặn 
cho tôi muốn chấm vào đôi mắt em đen tròn 
như có đôi dòng lệ chảy. để nhớ những ngày xưa

những ngõ cà phê những ngõ bún bò thơm phức 
thời còn Luân Hoán và những giai nhân Đà Nẵng 
thời còn anh Nguyễn Văn Xuân hỏi gì cũng biết 
nay chỉ còn Nguyễn Quang Chơn tự vẽ mặt mình …

Virginia   November 9, 2015
Đinh Cường 


- Nguyễn Quang Chơn 
dinhcuong vẽ để nhớ San Francisco