Saturday, November 7, 2015

Thơ qua lại Phạm Dũng-Nguyễn Quang Chơn


DECORATION (*)

Em chọn màu tím,tôi thích xanh
trắng hồng vàng đỏ vây quanh đời mình
Sắc màu nào của chúng mình
Mùa xuân biêng biếc lặng thinh fai tàn
Màu Từ bi ngập sắc vàng
Trắng, đen...IS ,ngổn ngang cõi đời
Mây chiều vẫn tím người ơi
Sắc môi hồng ấm khung trời chớm đông
Màu thời gian, sắc hư không
Đắm trong màu biếc mênh mông không màu
( Màu ân tình cho bền lâu
Thương anh, em quyết chọn màu.. rằn ri ! )
Màu tình yêu, sắc xuân thì
Đẹp như đàn sếu thiên di cuối trời
Màu nhớ nhung ơi người ơi
"Gió bên thềm thổi mãi..." lời tỉ tê
Sắc Pensé ngập lối về
Miên man tím ngắt những cơn mê đời
 
Xanh thăm thẳm mãi ngàn khơi
Sắc không , mình với đất trời vô biên...

PD, 7.11.15, gởi Chơn
(*) PD và D vừa xây xong, cùng trang trí nhà mới (NQC)


INSPIRATION

Miệt mài giữa chốn sắc. không
Đỏ đen một kiếp hồng trần chơi vơi
Nắng mưa rời rã bên đời
Em từ vô tận nối lời tử sinh
Mênh mông lả bóng với hình
Thênh thang gối mộng ân tình xiết bao!...

Em vàng sen. nét thanh tao
Anh hồng đào. giữ ngọt ngào cho nhau
Tóc anh. mây trắng một màu
Môi em. son nhạt mưa mau thuở nào...

Thiên Thư rạng cánh bay cao (*)
Cua Còng nhộn nhịp bước vào cõi mơ
Chung tay khẽ dệt bài thơ
Sắc màu trộn lại. tóc tơ xong rồi
Chỉ còn trái tim nhỏ thôi
Nhịp mình đập nhịp. mây trôi cuối trời...

Một đời nợ Duyên. em ơi!...

NQC, 7.11.15, tặng PD, cũng tặng MT và Duyên
(*) T Thư, Cua, Còng, Duyên là tên con và vợ PD