Sunday, December 1, 2013

Đêm Đà lạt uống rượu một mình

không còn ai nữa
đám đông xa
ồn ã cũng xa...

đêm Đà lạt 
cái lạnh về
từ chiều
gió mơn man
thêm lạnh...
kéo cao chiếc áo ấm
thèm lang thang...



ngồi quán bình dân
bên cầu nhà đèn
nhớ quán bình dân đường 
Hai BàTrưng Sài gòn 
với Dũng...
ly rượu ấm như môi ai ấm
thơm...

đường vắng
lay lất gió
nhớ gió trên Blao
anh Sơn Núi
đêm lạnh lắm anh ngủ chưa?
gọi phone anh không bắt máy
vậy mà hôm qua
anh bảo ông cứ gọi tôi 
bất cứ khi nào...
buồn
lên đây sống với tôi
tôi quí
nhưng không được ngủ phòng tôi
vì tôi chỉ ngủ với sâu bọ
với rắn lục
cái mặt rắn lưu manh
nhưng tốt hơn người...

đêm nay
một mình uống rượu với Đà lạt 
mà không cô quạnh
vì biết có người
còn cô đơn hiu quạnh 
biết bao hơn
trong hố thẳm sâu 
cùng cực
tâm hồn

đêm cuối cùng
để
mai chia tay
Đà lạt
chắc còn nhớ cái sương lạnh
cái gió mơn man
nhớ Sông Ba, anh Cường, anh Ý
nhớ Đại Lào dốc Sơn Núi
thông vi vu ...
nhớ những đêm lang thang
một mình
ấm
với ly rượu đêm...

Đà lạt, 1.12.13, 
NQC