Wednesday, August 6, 2014

Những chuyện thật ngắn 3

CHÁN ĐỜI

Bạn tôi  bị K, đã chữa trị nhiều năm không khỏi. Cái đau trong người khiến bạn tôi vật vã mỗi ngày. 

Tôi tới thăm, hắn nói: mình đau đớn quá chịu không nổi, chắc mình phải tự tìm cách kết liễu nỗi đau này thôi ông ạ. Nhưng khi tôi chết rồi, chỉ yêu cầu ông ở bên quan tài tôi lúc ra đi , viết  điếu văn và đọc giùm tôi nhé!

Tôi nói với bạn. Ok, chuyện nhỏ. Hay chừ tôi về viết rồi đưa ông duyệt trước cho ông an tâm!

Bạn tôi trừng mắt. Bộ ông trù ẻo cho tôi chết hay sao mà viết điếu  văn lúc tôi còn đang sống!

BẠN VÀNG

Hai người bạn vốn chơi với nhau từ thời mới đẻ. Một thằng to lớn dềnh dàng. Một thằng nhỏ bé gầy gò. Thằng lớn đã nhiều lần viện cớ bảo vệ thằng nhỏ nên dọn hẳn sang nhà thằng nhỏ ở. Nhà thằng nhỏ có cái chi hắn cũng lấy xài như nhà hắn vậy. 

Thằng nhỏ thì tính khí thất thường, lúc vui lúc buồn. Khi thì quật cường, khi thì nhu nhược. Đến khi hai thằng gọi là có tiếng nói chung. Cùng đứng trên một lý tưởng, môi hở răng lạnh. Gọi là chia sẻ mọi lợi ích. Thằng lớn bảo thằng nhỏ làm chi thằng nhỏ cũng nghe. Thằng lớn tỏ ra thương thằng nhỏ nhiều. Hắn cho thằng nhỏ bao nhiêu là hàng rẻ. Từ nông súc sản đến nguyên vật liệu. Từ thức ăn, đồ uống , đến máy móc, thuốc thang, áo quần, giày dép. Hắn chỉ xin mua lại thằng nhỏ mấy cái nhỏ nhặt. Bàn gỗ 4 chân hắn xin mua ba cái chân. Cây trái ngoài vườn hắn chỉ mua hoa, lá và rễ. Con trâu con bò hắn mua cái móng, cái đuôi...Thằng nhỏ thấy bạn mình tốt nên giao cả chìa khoá nhà cho hắn. Thằng lớn được thể đưa cả bà con họ hàng đến nhà thằng nhỏ ở, cày xới lung tung...

Rồi một hôm thằng nhỏ thấy người nhà mình ngày một ốm o, đưa đi bệnh viện mới biết ung thư hàng loạt. Cây trong vườn xơ xác điêu tàn, trẻ con sinh ra còi cọc, gầy mòn.... Mới hay, ông bạn vàng đã đầu độc mỗi ngày mỗi ít trong thực phẩm, trong thức ăn, trong thuốc men, trong quần áo... Cái  miếng đất hương hoả của ông bà để lại cũng bị thằng bạn vàng sang tên từ thưở nảo thuở nào. Cái giếng nước sau nhà được tổ tiên thằng nhỏ đào từ mấy trăm năm, mạch nước ngọt ngào nuôi dòng họ, gia đình thằng nhỏ từ đời này qua đời khác, cũng bị thằng lớn thả cái gàu máy to đùng bảo độc quyền sử dụng...

Thằng nhỏ chỉ biết la làng với hàng xóm, mếu máo kêu rếu với mọi người về cái  tình bạn viển vông. 

NQC, tháng 8/14