Monday, August 17, 2015

KHÓC ANH NGUYỄN PHƯỚC

Anh đi bảy ngày
Hôm nay em mới khóc anh
Đóng cửa phòng làm việc
Em khóc một mình cho thoả thích
tâm tình. gan ruột
Cho anh. Anh ba. Trung uý Nguyễn Phước...

Anh ơi. Chúng ta đã sống một thời
Trên cõi đời không thực
Với tình người không thực
Với áo cơm không thực
Với bạc tiền không thực
Với lý thuyết dối lừa 
Với bon chen dãy dụa...

Chúng ta đi qua lửa
Anh và em bước những bước khác nhau
để đến cuối con đường
vượt qua than. lửa
bàn chân bỏng. rát. như nhau
Những nỗi đau. những nụ cười
hư. hư. thực. thực...

Có những lúc chúng ta ngoảnh mặt
bỉu môi
Có những lúc chúng ta cùng ngồi
ồn ã...
Anh và em
Cùng cha cùng mẹ
Cùng chị cùng em
Trong giòng máu em có anh 
Và trong máu anh cũng thế...

Lúc nhỏ em nghịch ngợm 
Anh vẫn giang tay bênh vực vì em là em,
em trai anh
Lúc anh bị bắt bớ tù đày
Em vẫn bên anh vì anh,
anh trai em
Máu chảy ruột mềm...

Chừ anh đi đã một tuần
Em đóng cửa phòng em khóc
Anh đã nằm dưới mộ sâu
Với đất và cát
Và côn trùng rên rỉ hằng đêm
Gió xạc xào rừng keo lá tràm
đồi cao. heo hút
Trong tay anh người ta nhét mấy tờ bạc lẻ để qua đò
Người ta mặc cho anh bộ đồ liệm rườm rà màu vàng màu đỏ
Bó tay chân anh bằng bao tay màu vàng như bó tay chân con nít mới sinh ra
Đội lên đầu anh cái mũ pháp sư như đồ vàng mã
Thầy sư đọc những bài kinh tịnh độ để mong anh siêu thoát
Mà siêu thoát về đâu?...
Người ta rải hoa xuống mộ anh
Em rót xuống mộ anh những giọt rượu để nhớ một thuở hoang tàn. quân đội. trung uý pháo binh...
Rồi hết
Cát đã lấp. Nấm đã đắp
Hoang vu
Lạnh lùng...
Đời người. Xét cho cùng. Cũng thật hoang vu...

"Bạn bè còn đó anh biết không anh 
Người tình còn đây anh nhớ không anh?..."
Cũng là vô nghĩa...

Thôi nếu có cõi đời bên kia
Thì sẽ làm lại hết nhé anh
Làm lại cuộc sống vui tươi 
hoà thuận...

Thôi nếu có một khoảng trời bên kia
Thì mong anh bay lên anh nhé  
nhẹ nhõm
an bình...

NQC, 15.8.16