Vay em vay suốt một đời,
Vay tiền vay bạc. Ai thời vay duyên!
Vay em cái nợ thuyền quyên,
Cái duyên con gái ước nguyền trúc mai.
Vay em vay mãi vay hoài,
Vay đôi mắt sáng. Tiếng cười lũ con.
Vay em giấc ngủ không tròn,
Dang tay ru giấc mơ ngoan cho chồng.
Vay em cơm nước phập phồng,
Sáng mưa trưa nắng cõi lòng hắt heo.
Vay em. Con mắt trông theo,
Tóc mai hờ hững, trăng treo dáng người.
Vay em úa héo nụ cười,
Ngàn năm nặng nợ một lời yêu em!
Vay em chín kiếp xa xăm,
Trời cao đất rộng dâu tằm nợ em.
Vay em mòn mỏi ngày đêm,
Tóc sương lả bóng. Môi mềm héo khô.
Vay em con sóng nhấp nhô,
Xô đời ta đến hư vô. Mệt nhoài!
Vay em vay mãi vay hoài.
Vay từ vô tận đến trời tử sinh!
Bao giờ khép ánh bình minh,
Thì ta trả nợ ân tình cho em!...
Tặng MT, PD
7.10.2012 – 29.8.2013,
NQC