Đang rong chơi cõi ta bà
Bỗng nhiên ta đứng nhìn ra. Mà cười
Lô nhô lúc nhúc mặt người
Nhe răng lang sói lợn lòi xé nhau
Đang lang thang cõi chiêm bao
Đột nhiên vấp phải niềm đau chập chùng
Xoay trong hố thẳm mênh mông
Âm vang gió hú, tình không còn tình
Ồn ào giữa cuộc tử sinh
Đâu đây tiếng gọi muôn trùng bủa vây
Mênh mang nửa tỉnh nửa say
Hạt sương rụng giữa ban ngày. Lửng lơ...
Đang ngồi cúi mặt làm thơ
Bỗng nghe sóng vỗ bốn bờ quạnh hiu
Giơ tay ra đón ánh chiều
Tiếng chim gọi nỗi cô liêu. Thật buồn!
Lặng yên giữa chốn hư không
Nghe thiên thu đọng người trong dáng hình
Ô kìa. Giữa kiếp sinh linh
Thằng khôn thằng dại thằng tình thằng điên
Lao xao một một cõi quàng xiên
Bỗng nhiên giữa chốn ngả nghiêng. Tức cười!
NQC, 14/2/14, tức cười đầu năm với giòi bọ rắn trăn...