Monday, December 21, 2015

Cà phê với Đỗ Hồng Ngọc


Có việc ở Sài gòn. Thư hẹn anh Ngọc cà phê sáng thứ hai. Không thấy anh trả lời...

Sáng thứ hai, trời SG bỗng nhiên trở lạnh. Đắp cái chăn nhìn trời cô đơn... Bỗng nhận tin nhắn. " Chơn cà phê đâu đó. Có bạn nào không?" Trả lời " Không có tin trả lời của anh. Em đang ở nhà một mình". "Mình cũng Ở Nhà Một Mình. Tìm quán nào tán chuyện tào lao chơi"...

Quán cà phê vườn trong dinh Độc Lập đẹp và thoáng đãng. Nếu ít người chút nữa thì tuyệt vời. Hai anh em như hai tay lãng tử. Nói cười đủ chuyện lan man. Đang lo cả tuần nay không thấy email anh ĐC. Cũng không thấy đoạn ghi như thường lệ. Kể chuyện Duyên, Mai..., nói chuyện tửu sắc, chuyện kinh kệ, chuyện vô thường, chuyện bệnh tật..., anh Ngọc kể chuyện có duyên, lúc nào cũng cười...

Nhờ người bạn ngồi bên chụp mấy bức hình kỷ niệm để gởi anh em bè bạn thân xa...

Mong những an vui đến với mọi người trong mùa Giáng sinh này và cho một năm mới 2016 sắp mở ra...

Về nhà, đã thấy mail anh Ngọc với bức tốc hoạ dáng nét NQC. Thật là nhanh thiệt. Lúc đi thấy tay không. Giấy không. Bút không mà răng vẽ được. Mà vẽ hồi mô mình không hay? "Sư thầy" ni kinh lắm!...

Sài gòn đã tan cái lạnh đầu ngày. Nắng đã lại lên. Nhớ cái hẹn anh Ngọc ra giêng về miền Trung. Sẽ ngao du ĐN, Hội an, sẽ ra Huế thăm anh Bửu Ý với bạn bè. Được tháp tùng "thiện nhân" đi đây đó chắc lòng mình sẽ " tùng thiện" hơn!

Nhớ nghe anh Ngọc. A di đà Phật!

Nguyễn Quang Chơn
Sài gòn, 21.12.15