Nguyễn Quang Chơn
Tạm biệt 2015. Một năm qua thật nhanh! Mới đó, mới đón năm mới với buồn vui lẫn lộn. Chừ đã phải chia tay năm cũ với lẫn lộn buồn vui!...
2015 đi nhanh như gió thổi, cộng theo những cơn lốc phũ phàng. Điều ấn tượng nhất của năm là giá dầu đi xuống. Đòn "Nhất Dương Chỉ Dầu Đá Phiến" của Hoa kỳ làm cho ngài Nhạc Bất Quần Putin điên đảo. "Thập nhị nhạc dầu phái" OPEC cũng xôn xao. Từ 70 đồng một thùng ở đầu năm. Đến cuối năm chỉ còn 36. Người tiêu dùng thế giới được lợi. Mà mấy anh chảnh choẹ theo dầu như Nga, Vénezuela... lãnh đủ!
2015 cũng là năm bạo tàn của bọn nhà nước Hồi giáo tự xưng IS. Tàn khốc. Tàn nhẫn. Vô lương tâm. Vô đạo đức..., không còn từ ngữ nào đáng khinh bỉ hơn để nói về tổ chức này. Hàng loạt vụ chặt cổ tù nhân, phiến quân. Những cuộc khủng bố man rợ ở Pháp, châu âu, Mỹ...Đồng minh lên tiếng tiêu diệt mà đến cuối năm chúng vẫn còn hung hăng, xem chừng khó mà tận diệt được gốc rễ của chúng, khi mà một tôn giáo đã bị lạm dụng để biến thành những hành động cuồng tín dã man...
Vấn đề di cư cũng là nỗi đau đầu cho các nước đồng minh Châu Âu khi hàng trăm ngàn người từ châu Phi và Trung Đông hàng ngày đồng loạt đổ bộ vào các vùng lãnh thổ. Hàng trăm thây người trôi giạt trên các bãi biển Địa Trung Hải. Hàng loạt những bất cập xảy ra cho các nước về chính trị, an ninh, nhân đạo..., thật là một thảm hoạ!
Biển Đông cũng nóng lên từng ngày với tham vọng bành trướng và cai trị khu vực của Tàu Cọng. Hải phận bị biến đổi. An ninh khu vực bị đe doạ. An toàn mưu sinh trên biển bị phá vỡ. Môi trường hải sinh bị tàn phá. Biển Đông không còn là "Pacific" mà đã thành "Terroric". Thật khó mà xoay chuyển được dã tâm của chính quyền một đất nước vốn ngàn đời đều ôm giấc mộng đồ vương!...
Trong nước, 2015 là năm dấu ấn của giết người hàng loạt! Nhân tính đã nhạt. Văn hoá đã mờ. Tín ngưỡng đã biến chất. Bạo hành và mê muội lên ngôi. Máu trong con người lạnh dần. Tâm hồn con người vô cảm dần. Nên ngày nào cũng có tin đâm chém, giết nhau. Cha giết con, vợ giết chồng, anh giết em..., và, giết người hàng loạt, hết Bình Dương đến Yên Bái, Nghệ An. Hết Gia lai lại Thái nguyên, Hà tĩnh..., loạn, kinh! Hàng loạt những băng nhóm tội phạm từ Bắc vào Nam đua nhau lập căn cứ trấn giữ, làm ăn. Người dân ra đường cứ lấm la lấm lét trước những ẩn hoạ rình rập...
Truyền hình báo chí vẫn rộng rãi ngày giờ với những phiên bản vui chơi tài năng, sắc đẹp, hết người mẫu này đến ca sĩ nọ. Hết hot girl này đến hot boy kia, thi nhau khoe thân thể nóng bỏng kích dục. Trẻ con cũng lên thi hát, thi múa, thi õng ẹo như người lớn..., một môi trường vui chơi rôm rả, thanh niên mải miết với câu chuyện siêu mẫu này, hoa hậu kia, ca sĩ nọ..., mà quên hết những đứa trẻ đang co ro lạnh, vét từng muỗng cháo lỏng bỏng ở miền cao miền xa, quên bao chất độc được nhập khẩu tràn lan từ địa đầu giới tuyến để đầu độc lũ trẻ người già và, ung thư đã không chừa ai, ngay cả đứa bé mới chào đời!...Quên cả biển Đông đang dậy sóng, quên cả các căn cứ quân sự tương lai được nguỵ trang bằng các dự án ở Hà Tĩnh, Huế, Đà Nẵng, Quãng Ngãi, quên những thành phố Tàu, những vợ Tàu vừa đồng hoá, những con nít Tàu vừa mới được sinh ra trên đất nước mình!... Tuổi trẻ đang say sưa với nhảy nhót, ôm ấp, áo quần, xe cộ hào nhoáng, với phim tình cảm Hàn, phim cổ trang Tàu đầy ắp trên các kênh truyền hình. Sử Việt cũng đã được ông bộ trưởng bộ giáo dục xem xét xoá bỏ. Trẻ con không còn biết đến ải Nam quan, đến mũi Cà Mau!...
Tai nạn giao thông thì đến hẹn lại lên. Cứ mỗi ngày có 30 người bước ra đường là không trở về nhà bởi tai nạn giao thông! Năm nào cũng lập đại đàn cầu siêu chẩn tế. Quan chức áo cao mũ dài quì lạy sì sụp mong những oan hồn được siêu thoát mà tai nạn được giảm giùm! Thật là vớ vẩn!
Năm 2015 cũng là năm chuẩn bị đại hội bầu nhân sự chóp bu của đảng cầm quyền nên khắp nơi chộn rộn lo việc xuống lên, họp hành bầu bán. Cả nước hầu như không làm gì ngoài họp hành hội nghị. Không lãnh đạo nào dám đưa ra quyết sách mới vì sợ...hớ, sợ ăn đòn. Tất cả dĩ hoà vi quý với dân. Còn bên trong nội bộ thì kín như bưng. Con cháu các cụ thì dẫu mới ra đời còn non choẹt đã phải đưa vào các chức vụ lãnh đạo quan trọng để nối tiếp sự nghiệp và giữ sự trường tồn của đảng. Những trang tin lề trái thì đầy rẫy tin tức các phe nhóm nội bộ nói xấu, hạ bệ lẫn nhau. Dân ngu cu đen chẵng biết đâu mà lần!...
Kinh tế thế giới đang hồi phục ngoạn mục như ở Mỹ thì VN cũng được ăn theo nhưng hình như dân tình cũng đã ngao ngán với cách làm của các nhà đầu tư nên các dự án BĐS cũng chưa tan được băng. Giá dầu thế giới giảm làm mất một nguồn thu đáng kể. Sự gian dối trong sản phẩm làm ngành thuỷ hải sản thất thu... Báo cáo của nhà nước thì bị các nhà kinh tế bóc mẽ khi các số liệu không thực. Mọi người đang mong đại hội đảng xong để xem có cải cách gì mới hơn không!
Chào tạm biệt 2015. Đón 2016 đến. Lòng không vui không buồn. Con cái vẫn rộn rã nẻo xa. Mình vẫn rong chơi hồn nhiên với thì hiện tại. Không vương vấn quá khứ. Chẵng mơ mòng tương lai. Vẫn vẽ. Vẫn viết. Vẫn đó đây, chiều tối vẫn lai rai ly rượu nhớ người, nhớ mông lung...
Bạn bè thì mỗi năm một ít dần như câu thơ "Nhưng mỗi năm mỗi vắng, người thuê viết nay đâu". Mình thì " Mỗi năm mỗi vắng. Bạn tâm đắc nay đâu?" Giữa năm thì ông anh trưởng nam qua đời. Ông bạn hiền lành PN ở Maryland đột ngột ra đi bỏ lỡ cuộc hẹn gặp nhau cuối năm. Ông anh hoạ sĩ thân thương ở VA bị bệnh trọng phải mổ, chemo mỗi tuần, đành dừng cuộc chơi bày tranh ở Cổ Viện Chàm Đà Nẵng tháng tư!... Cuối năm thì thằng bạn thân đại phẩu tim, ông bạn thông gia đại phẩu thận...Thằng bạn Việt kiều khoe nhặng việc về nước tổ chức cưới cô vợ đẹp ngoan nhỏ hơn 30 tuổi, mấy thằng bạn SG xum xoe tới dự vui vẻ, ca hát um sùm!...
Mình không biết vui hay buồn. Buồn thì không biết chia sẻ cùng ai. Vui thì nhìn quanh nhìn quất, mình vui mà thiên hạ không vui thì vui sao được! Thôi thì tìm về trú ở Tâm Kinh, nghĩ về "ngũ uẩn giai không" ! Mới có thể an nhiên. Mới có thể tự tại...
À, nhắc đến kinh. Nhớ năm này duyên sinh, được thân quen một vị "sư thầy"(*) đáng kính. Bác sĩ ĐHN, người giảng kinh rất hay, luôn tủm tỉm cười như trẻ mãi không già... Cà phê tếu táo, chuyện trò, vẽ vời, thư từ qua lại. Cũng vui!...
Nguyễn Quang Chơn
Ngày cuối năm 2015
(*) tên gọi vui ĐHN, vừa giảng kinh ở chùa, vừa là thầy thuốc