Friday, July 10, 2015

Sáng thứ bảy, cà phê Starbucks Sài gòn đọc thơ anh Đinh Cường đi chemo...

Đêm qua đi Cần Thơ về khuya
Email cho anh ĐC hỏi hôm nay anh đi chemo
mệt không
Và chia sẻ với anh nỗi buồn, nỗi lo bệnh tật...

Sáng ngồi cà phê Starbucks trên đường Nguyễn Văn Linh gần nhà
Nhớ anh với Starbucks kề cánh rừng Natick
Anh hay ngồi
Đi về phía mặt trời lặn và âm u tiếng còi tàu...

Mở máy định ghi gì thì nhận thư anh
Những nét ghi cuộc chemo thứ sáu
Và bức autoportrait
Tĩnh tại ung dung như vị thiền sư ngồi nhìn giọt nắng, hạt sương rơi giữa vùng trời tĩnh mịch...

Nhớ bức hình chụp anh bất ngờ ở cà phê Tùng Đà lạt. Qua lớp cửa kính. Như một Lạt Ma...


Hình hoạ sĩ ĐC tại cà phê Tùng ĐL 11.2013

Bây chừ là đêm Virginia
Anh chưa ngủ
Cánh rừng Natick sau nhà có gió rung?
Ở nơi đây quận bảy Sài gòn xào xạc gió
Gió có bay qua bên kia bờ đại dương
Cho tôi gởi niềm mến thương về bên đó
Cuối tuần...

Nguyễn Quang Chơn
Sài gòn, 11.7.15