Thursday, October 10, 2013

MỘT CHIỀU THU



Chiều thu, ly rượu một mình
Gió rung trút lá, lòng chùng,
Rỗng không!..

Tà huy. Bóng đỗ mênh mông
Nhớ chi bè bạn. Xa gần. Gần xa...

Soi trong đáy mắt. Đã già!
Mà nghe phố hội vẫn là đà reo!
Tình xưa rơi rụng bên đèo
Nghĩa xưa đẫm một màu rêu bạc tàn...

Tuổi xanh ta trút bên ngàn
Đã dâng cho bạn muôn vàn điệu mơ.
Tóc sương chừ đã bơ phờ
Sao còn giương cánh cung, chờ tiễn nhau?!

Ngàn thu bên bến giang đầu
Hơn nhau được mấy! Mưu cầu được chi!
Mai kia rồi bước chân đi
Cõi muôn trùng ấy cũng thì anh, tôi...
Có ghét chi. Mây cũng trôi!
Nhìn lại đi. Quá ngàn dâu bẽ bàng!...

Ngọc ngà lát gót anh sang
Vàng tươi rạng ánh huy hoàng anh đi
Lầu son ôm ấp thê nhi
Thì thôi. Sao vẫn tư nghì hại nhau?!
Mỹ hưng đâu mãi ngàn sau
Bạc vàng đâu cứ ánh màu ước mơ!
Mai kia lòng thẩn dạ thờ
Suối trôi đời suối. Sông chờ đời sông!
Bạn rồi cũng thấy rỗng không
Đường quê tít tắp. Lòng trông nhớ lòng...
Còn giờ. Còn tháng. Còn năm
Còn xin khép lại hờn căm phủ phàng!..

Chiều thu. Chén rượu hoang đàng
Ồ em. Có cánh hoa vàng. Còn tươi!..

NQC,  

10/10/13, một chiều thu nghĩ về bè bạn gần xa.
Tặng HNC, PD, TLĐ, NĐK