bước đi trên lối cũ
tiếng gió và sự lặng thinh
( Lữ Quỳnh )
Người buớc qua con suối cạn
ven đường mòn đầy xanh rêu
chiều có chút mặt trời rọi
xuyên rừng cây như ánh lên
người dừng lại bên cầu gỗ
nhớ ta ngồi lại bên cầu [1]
bạn nằm nơi xa tít tắp
vườn Biên Hòa nay ra sao
người đi tiếp thêm đoạn nữa
quay về ngồi sau mái hiên
nhớ năm nào ngồi bệt vẽ
Chơn và Dũng ơi nhớ không
người cứ nhớ và cứ nhớ
mất gì đâu chút tình ghi …
Virginia, February 8, 2015
Đinh Cường
[1] Ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
Nghe giữa hồn cây, cỏ mọc hoang vu.
( Hoài Khanh – Thân Phận )
Nguồn: blog Phạm Cao Hoàng