Thursday, February 26, 2015

Du lịch Dubai


Như thường năm. Tết đến. Lo bàn thờ cha mẹ, tổ tiên xong là đi du lịch cho qua mấy ngày tết ồn ào. Năm nay nghỉ dài. Chúng tôi chọn tour Dubai. Từ ĐN không có chuyến bay trực tiếp đến Dubai nên phải quá cảnh qua Singapore khiến chuyến bay khá dài. Lúc đi mất hơn 10 giờ. Lúc về gần 20 giờ. Lâu bằng đi qua Mỹ!

UAE là các tiểu vương quốc hồi giáo gồm 7 nước Ả Rập. Nằm trên cát bỏng sa mạc mà dưới cát là dầu. Tạo hoá ưu tiên dầu cho hai nước Abu D' habi và Dubai. Những nước khác không có dầu nên đành phụ thuộc !

Máy bay đáp xuống phi trường Dubai. Nhìn thấy hàng ngàn người rồng rắn chờ làm thủ tục nhập cảnh mà kinh! Dòng người đổ vào Dubai để du lịch. Để làm việc. Chứ dân số Dubai chỉ có 2 triệu người. Dân bản địa chỉ có 20%. 50% là Ấn độ. Còn lại là dân tạm cư của hơn 200 quốc gia đến đây sống và làm việc. Một đất nước nhỏ xíu trên sa mạc. Mùa hè có khi lên đến 50oC có gì mà hấp dẫn mọi người, mọi nơi???

Đi nhiều nơi. Có lẽ thủ tục nhập cảnh UAE là chậm nhất. Chờ sốt ruột hơn một tiếng đồng hồ mới thoát ra được mà về khách sạn. Lên phòng đã 23:00 địa phương. Tức 2:00 sáng VN...

Buổi sáng dậy sớm một chút. Định lang thang. Bước ra khỏi khách sạn. Thấy gió và bụi cát bay mù trời, cứ nghĩ chỉ là một trận cuồng phong. Nào ngờ gió mãi, cát mãi..., cát bám mọi nơi mọi chỗ. Thì ra là bão cát sa mạc! Trời. Nghe hoài nay mới thấy. Nhớ những câu chuyện rải rác đâu đó ngày xưa đọc. Những đoàn người lầm lũi trong sa mạc sợ nhất là bão cát. Cát sẽ lạnh lùng vùi lấp từng sinh mạng từng chặp, từng chặp, đến khi hết thở trong tuyệt vọng.... Ở đây. Bão thì bão. Mọi sinh hoạt trên phố cũng bình thường. Các cô than phiền bụi bẩn và không chụp được hình đẹp với Dubai! (về VN rồi mới biết trận bão cát này đã cướp hàng trăm ngàn đô la từ một cây ATM tặng cho người dân trên đường phố Dubai)

Dubai thật ấn tượng. Đường phố đẹp đẽ sạch sẽ. Nhà cao tầng đủ kiểu đủ vẻ. Những toà tháp vút cao, thăm thẳm giữa bầu trời như tháp Burj Khalifa, cao nhất thế giới với độ cao 828 mét, nơi tôi đi thang máy lên tầng 124, cao 452 mét chỉ mất đúng một phút đồng hồ. Khách sạn 7 sao cánh buồm Burj Al Arap với những kỷ lục thế giới. Những toà tháp uốn éo vặn mình. Những toà tháp nằm nghiêng như muốn đổ... Quá nhiều những kiến trúc độc đáo. Cái gì cũng thuộc loại nhất thế giới, và vẫn còn đang tiếp tục thành hình những cái nhất khác. Thành phố như một đại công trình với hàng ngàn cần cẩu xây dựng vươn cao!...

Nhìn từ trên cao. Nơi nào không có đường xá, nhà cửa thì là cát sa mạc. Mùa hè, nhiệt độ ngoài trời ban ngày có khi 50oC. Vậy mà vẫn có những sân golf cỏ mượt tiêu chuẩn quốc tế. Vậy mà vẫn có những vườn hoa tươi mát, những dòng suối nhân tạo lượn quanh. Những bể cá lớn nhất thế giới với muôn loài thuỷ sinh. Nước ngọt được lọc từ nước biển và nước cho trồng trọt phải dùng công nghệ cao của Israel, tiết kiệm từng giọt...

Công trình đảo cọ cũng là một kỳ tích. Công trình tuyệt đẹp, sang trọng và đã mang thêm cho Dubai 20.000 km2 đất đai lấn biển. 

Đứng trên vịnh Ba tư. Nhìn con sóng xô trên bờ đá. Chợt nhớ những câu chuyện Á rập huyền bí cổ xưa với chàng Sinh Bá, với những đoàn thương gia lầm lũi cùng lạc đà băng qua sa mạc hoang vu, hấp dẫn tuổi thơ tôi...


Bây chừ cũng sa mạc đó mà sao khác trong tưởng tượng. Chỉ hơn 25 năm xây dựng. Dubai, Abu D' Habi đã là điểm đến của bao con người, bao công ty nổi tiếng trên thế giới. Đất nước hình như không chịu dừng ở đây. Dầu đã cho họ tiền bạc. Và họ đã dùng tiền bạc để chuyển hướng phát triển cho đất nước. Dubai sẽ không lệ thuộc vào dầu nữa khi hàng năm hơn 10 triệu du khách đổ vào đây. Khi tất cả các công ty giàu mạnh của Âu, Mỹ, Đức, Nhật cũng xây nhà máy, lập nghiệp nơi đây. Khi hàng triệu con người tài giỏi của hơn 200 quốc gia đổ về đây tìm việc...

Không thấy cảnh sát ngoài đường. Không có trộm cắp. Không có người ăn xin. Không có gây gỗ đâm chém nhau...  Người dân sống lương thiện hiền hoà. Không cửa hàng, siêu thị nào bán thịt heo, sản phẩm từ thịt heo. Tuyệt nhiên không bia rượu, ngoại trừ những khu vực dành riêng cho khách nước ngoài. Ngày năm lần, tiếng đọc kinh coran rền vang trong siêu thị, những nẻo đường. Những cô gái áo choàng trùm kín chỉ lòi đôi mắt đẹp to, trang điểm rất kỹ. Những anh chàng áo chùng trắng mang trên đầu vòng mũ chụp vầng trăng, đeo đồng hồ rolex, lái xe Ferrari hay Lamboghini, đẹp nhưng những...ông hoàng!

Đại thánh đường Hồi giáo ở Abu d'habi là một kỳ quan với đá, vàng, thảm và pha lê! Quốc vương Abu d'habi bỏ tiền hơn một tỷ đô la Mỹ xây dựng để mọi công dân đều có thể vào đây làm lễ. Mọi du khách đều có thể viếng thăm với điều kiện khắc khe về y phục. Đàn ông đàn bà đều phải quần dài, giày bít mũi. Đặc biệt phụ nữ phải có khăn choàng bịt tóc. Áo không được quá mỏng. Váy không được cao trên mắt chân. Quần không được quá bó gợi những đường cong cơ thể. Security nhìn từng người khách và sẵn sàng không cho vào nếu không tuân thủ. Và công ty du lịch đó sẽ bị nhà nước khuyến cáo vì không thông báo đủ thông tin cho du khách! Ôi, thánh Ahla!...


Được trải nghiệm ngồi xe vượt sa mạc như những tay đua xe địa hình, rồi về làng du mục ăn món ăn truyền thống Ả rập. Xem múa bụng, xem múa xoay truyền thống. Đêm sa mạc lạnh. Phải có rượu mới đúng chất dân du mục. Ô. Đây rồi. Một quày bán rượu cho du khách. Giá đắt gấp ba lần Việt nam. Nhưng có rượu. Có tiếng nhạc dập dìu. Có điệu múa cổ xưa. Cô gái lắc ngực. Lắc mông. Lắc bụng. Con lạc đà ngoài kia ngất mõm đứng chờ. Đêm Ba Tư. Trên sa mạc gió từng cơn thổi lạnh. Lòng du khách lâng lâng...

Nguyễn Quang Chơn
26.02.15, kỷ niệm Dubai