Friday, June 3, 2016

Sợ Tàu! (*)

               (Nguồn: internet)


Tôi nhớ những năm đầu 1990. VN bắt đầu mở cửa và thị trường biên giới phía Bắc cũng sôi nỗi giao thương. Hàng hoá tàu tràn sang nước ta theo cửa ngõ Lạng Sơn là chính. Việt nam như bị sốt với hàng tàu. Những chén bát đĩa men sứ bóng loáng, giá rẻ, thay thế những bát chén đĩa thô kệt trong nước. Những chai bia Vạn lực tràn ngập các tỉnh phía bắc...Áo quần tàu. Thuốc men tàu. Đồ chơi trẻ con, thực phẩm, rau quả...Cái chi cũng tàu. Ngon, đẹp, bổ, rẻ... Từng đoàn xe tải, xe con đổ xô lên Lạng sơn để mua sắm. Người dân hân hoan vui mừng vì hàng tàu đã đáp ứng được hầu hết các nhu cầu thiết yếu của họ khi nền sản xuất hàng tiêu dùng VN còn loay hoay bò ra từ một cơ chế bao cấp nhà nước lạc hậu...

Rồi ngày thêm ngày, tháng thêm tháng, năm thêm năm. Những anh bợm nhậu phát hiện ra rằng bia tàu rẻ, đậm, nặng, nhưng...gây sinh lý yếu. Bia vạn lực trở thành bia bất lực. Vậy là tẩy chay. Nhưng sự mở cửa bất cân đối thị trường biên giới đã không thể kìm hãm giòng hàng ồ ạt từ phía bắc đổ vào. Hổ lốn, hầm bà lằng trăm thứ vượt biên không kiểm soát được. Những sự lỏng lẽo của luật pháp, của an toàn thực phẩm, hàng hoá... đã tiếp tay cho hàng tàu tràn ngập các lĩnh vực, các ngóc ngách. Việt nam với hơn 70 triệu dân trở thành bãi tiêu thụ các loại rác bẩn, rác sạch của tàu...

Hơn một thập niên với nền kinh tế phát triển rất nóng. Tàu cọng cũng đã vươn ra khắp thế giới về thương mại. Hàng tàu cũng đổ vào Mỹ, châu Âu. Hàng hoá made in China tràn ngập trên kệ hàng các siêu thị, các mall. Dân chúng thế giới cũng hân hoan với áo quần, giày dép, đồ chơi, máy móc tàu giá rẻ... Nhưng, những đất nước văn minh hiện đại cũng nhanh chóng phát hiện ra những hiểm nguy tiềm ẩn trong hàng hoá của Tàu. Những tổ chức an toàn thực phẩm, những tổ chức bảo vệ người tiêu dùng  đã cảnh báo, phát hiện, kiện cáo, tiêu huỷ... Đã có không ít những chiến dịch chống hàng made in China trên toàn thế giới. Và, thật là xấu hổ khi hàng hoá các nước tiên tiến, chữ "made in ..." được in to hãnh diện ở những chỗ dễ đọc, thì hàng của ba tàu lại tìm cách "ẩn mình" ở chỗ lắc léo, khó tìm nhất của sản phẩm. Nhưng rồi, cây kim trong bọc thế nào cũng lòi ra. "Hàng tàu", đã trở thành từ chung cho những sản phẩm kém chất lượng, hàng nhái, hàng giả, hàng bẩn, hàng xấu xa...trên toàn thế giới!

Ở VN ta thì sự lệ thuộc hàng tàu đã đến mức báo động. Nhà nước cũng không thể che dấu bưng bít được khi những trái cây "tàu" để 3 tháng không héo. Khi áo quần "tàu" đầy những "chất  lạ" nguy hiểm bên trong, khi thị trường đầy rẫy, dễ dàng mua bán hàng tấn hoá chất biến thực phẩm hư thối thành tươi ngon. Biến bột cám, nước sông thành cà phê, thành đồ ăn, nước uống tuỳ vị theo hương "tàu". Muốn chi có nấy. Rau quả trồng theo kiểu "tàu" chỉ một hai ngày là thu hoạch. Cây trái ủ theo hoá chất " tàu" sau vài giờ là chín đều thơm ngát... Nhưng thảy đều mang mầm mống ung thư, độc hại!...

Đó là trên đời sống hằng ngày của người dân. Tàu còn lợi dụng 16 chữ vàng và chính sách mở cửa, khuyến khích đầu tư của nhà nước ta để "đầu tư trồng rừng", thực chất là thăm dò rừng rậm núi sâu của ta để tìm khoáng chất, tài nguyên, dược thảo. Vậy là hàng ngàn hecta rừng được tàu soi đếm đo đạc ghi chép suốt...4,5 năm mới lộ mặt phải ngưng. Rồi những dự án đồ sộ men theo vùng biển VN trải dài từ Ninh Bình đến Bình Thuận. Những đại dự án trên cao nguyên Đắc Nông Ban Mê, và vùng Hạ Lào, sát biên giới VN....

Tàu tới đâu công nhân (hay lính nguỵ trang) tới đó. Tàu dụ dỗ gái Việt, lấy làm vợ, sinh con đẻ cái, xây nhà, khách sạn, cửa hàng...

Vậy là đã hình thành những thành phố tàu xí xa xí xố. Ồn ào hỗn độn. Từ đất chiến lược miền cao, đến các tỉnh thành nhạy cảm ven biển...

Tôi đã thấy một đại khách sạn tại một biển miền Trung xây theo hình chiến cụ. Tường nhà được đổ beton dày, chắc. Trong quá trình xây dựng, không một người Việt nào, công ty Việt nào được vào. Sắc thép cement đều nhập từ tàu. Công nhân tàu hàng trăm người buổi sáng tập thể dục đều răm rắp như lính trước khi vô làm việc. Chục năm qua rồi, những công nhân (lính) đó, giờ này chắc đã có quốc tịch VN do lấy vợ VN.  Chẳng phải đây là cơ sở chiến đấu chuẩn bị lâu dài cho mai sau sao?

Rồi thì cướp lãnh hải. Rồi thì xả hoá chất độc hại tận diệt hải nguyên ven bờ...Tàu đã lộ rõ bản chất lưu manh thâm độc, muốn tàn hại dân tộc này, muốn xâm chiếm đất nước này. Bà con người Việt hiền hậu cũng đã nhận ra và quay lưng với thực phẩm tàu, hàng hoá tàu. 

Nhiều cuộc xuống đường của nhân dân biểu lộ lòng mong muốn tẩy chay tàu. Nhưng đã lỡ rồi. Thấp cổ bé họng. Người dân chừ chỉ mong nhà nước có chính  sách linh hoạt khôn ngoan để tránh lệ thuộc vào tàu. Mong hàng Việt đừng bị tráo bằng hàng tàu. Mong luật pháp nghiêm nhặt, cửa khẩu nghiêm minh để loại bỏ những hàng hoá xấu đầu độc người dân. Mong đất Việt nam đừng có phố tàu. Mong biển Việt nam đừng có hoá chất tàu. Mong ngư dân bình yên lướt sóng ra khơi lưới nặng cá đầy...

Tôi thì ngẫm cho đến bây giờ, tôi thấy sợ tàu! Hồi xưa đọc Tam quốc, đọc Xuân thu, tôi hay bái phục những mưu mẹo của các mưu sĩ tàu. Cũng yêu những chính nhân quân tử, ghét kẻ phụ nịnh, điêu toa. Đọc văn chương thi tứ, mê tuý tiên thi thần Lý Bạch, mê cái nhân hậu chúng sinh Đỗ Phủ, thương cái hào tráng, bi hùng của Khuất Nguyên Sở từ...  

Mà bây giờ lại thấy sợ tàu. Sợ đây là sợ cái thâm độc, gian trá của ngươi. Cái lòng dạ ti tiện của ngươi.... Những cái mà người Việt ta đây vốn chính danh đại nghĩa, nhân hậu khoan dung.., sẽ thua, sẽ không theo kịp ngươi. Còn nếu. Ngươi nghĩ rằng sẽ dễ dàng biến nước này thành một tỉnh cực nam của ngươi thì còn lâu!

Nói thực. Nếu không có một Lý Thường Kiệt thế kỷ 21 này qua hỏi tội "châu Ung, châu Khâm" của ngươi thì vẫn còn hàng trăm, hàng vạn Lê Lợi, Quang Trung đang sẵn sàng đập tan mọi âm mưu đê hèn, đen tối của ngươi!...

Ha ha. Ta sợ tàu là ta sợ kẻ tiểu nhân. Chứ còn ta, con cháu Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ thì đâu sợ chó gì cái loài đông dân to xác Bắc phương! Hãy đọc lại lịch sử nước ngươi đi nhé. Hãy xem lại tự thời Hán Nguyên Minh Thanh Mao các ngươi đi nhé!

Đừng thấy ta nói sợ tàu mà huyênh hoang! 

ĐN, 03.6.16
Nguyễn Quang Chơn
(*) Chữ Tàu viết hoa để phân biệt nước China. Sau đó viết thường vì không còn đặc biệt nữa