Ngày cuối năm. Tiết trời se lạnh. Một chút nắng nhẹ, vàng mềm như tơ giăng giữa phố,
Tôi bay chuyến cuối năm từ Hà Nội trở về. Nhắm mắt giữa trời cao. Nghĩ đủ thứ về một năm đã qua. Thời gian bao giờ cũng thấy sao mà trôi đi nhanh quá. Chỉ có 365 ngày thôi mà đủ thứ buồn vui mừng giận vây quanh. Có những người thân yêu hạnh phúc. Có những bạn bè giã biệt ra đi. Có những tình thân chợt thành xa lạ. Có những muộn phiền chợt hoá yêu thương...
Một năm. Tôi tiếp tục rong chơi đoạn cuối của đời. Không lo âu, không vội vã. Ôm ấp hạnh phúc của thì hiện tại. Phơi phới tình yêu bước đến tương lai. Không một chút âu sầu, chẵng chút vấn vương!...
Một năm. Trời cho nhiều hơn lấy. PKH, công ty mình lập ra đã gặt hái bao nhiêu thành công! Anh em bôn ba trong nam ngoài bắc. Tên tuổi lẫy lừng giữa bao khó khăn. Nhìn những kỹ sư đàn em đầy tài năng ngày đêm miệt mài với công việc từ đầu năm đến tận cuối năm mà vui. Xin cám ơn trời đất. Cám ơn người!
Một năm con cái đã trưởng thành, rời đèn sách, bương chải với đời.
Một năm mấy người thân ra đi, thành cát bụi. Một người bà con nổi tiếng đang quằn quại bên bờ tử sinh. Một người bạn văn tài ba thân thiết cũng từ giã cõi đời. Một người chú cuối cùng cũng bị tuổi trời khuất phục...
Một năm. Thật là ngắn. Thật là nhanh. Thật là vội vã!
Cuối năm. Thôi thì uống say mềm để giã biệt năm qua. Đầu năm. Thôi thì cũng say mềm để đón năm mới đến. Bạn bè đến chơi đầy nhà uống ăn ca hát!
Chào mọi người. Một năm mới bắt đầu. Happy New Year!
01.01.15 NQC