Friday, June 19, 2015

ĐẤT CÒN THƠM MÃI MÙI HƯƠNG (*)



Đất còn thơm mãi mùi hương
Sau chinh chiến lại về thăm Tuy Hoà
Thăm người bạn cũ năm xưa
Người thi sĩ ấy nắng mưa nhạt nhoà

Rồi về lại mái trường xưa
Nhớ chiều lần ấy rất vừa New Delhi
Khói mây quê nhà vô vi
Thức cùng em để nhớ chi năm nào
Dòng Potomac nôn nao...

Cuối cùng phải chia tay sao?
Mênh mông mây trắng ơn nào đời cho
Bây chừ mùa đông xôn xao
Mười ba năm ấy. Đón chào cố hương

Nhớ sao Đà Lạt yêu thương
Chia tay nhau giữa mù sương phố phường
Người nghệ sĩ với vô thường
Giấc mơ mộng huyễn về miền đông xưa
Ngày về Dran không mưa...

Ngựa ô nhịp dưới bóng dừa
Người thương người lắm. mây vừa thôi bay
Chuyện Đà Lạt. Giấc mơ say
Khu vườn thi sĩ. Khói mây chập chờn

Scibilia chập chờn
Cuối thu hạt bụi vẫn còn đâu đây
Lẫn trong bóng tuyết hao gầy
Nụ hồng hoang với cỏ may tự tình

Cũng may. Trời đất thình lình
Nghe thinh không giữa vô hình
Bóng cha!...

NQC, June 18, 15

Thân kính tặng anh Phạm Cao Hoàng sau khi đọc lại " Đất còn thơm mãi mùi hương"



(*) Từng dòng lục bát là tựa của mỗi bài thơ trong tập ĐCTMMH của PCH