Tuesday, June 16, 2015

Cùng nhà văn Lữ Quỳnh đi thăm hoạ sĩ Đinh Cường

Tôi đến San Jose Cali tối thứ tư. Sáng hôm sau gọi phone thăm hoạ sĩ ĐC. Gọi hoài anh không bắt máy, lòng lo lo... Hôm sau gọi lại, Châu, con gái anh nghe, nói ba đang ở trong phòng giải phẫu, Châu cũng phải đứng ngoài chờ đợi...

Hoảng hồn. Nhớ mấy tuần trước Tâm cũng thế. Mới khoẻ mạnh đó bỗng vào nhập bệnh viện gần chết. Chỉ biết mong cầu cho anh mau bình phục!...

Sắp xếp công việc gia đình tạm ổn. Phone thăm anh Lữ Quỳnh, thông báo bệnh tình ĐC. Anh Quỳnh cũng bất ngờ và đầy lo lắng. Mình rủ anh tuần sau đi Virginia thăm anh ĐC. Anh nhận lời ngay. Vậy là Dũng lo lấy vé và book khách sạn ( nhà anh Cường cũng dư sức chứa hai anh em chúng tôi nhưng vì anh bịnh, chúng tôi không muốn làm phiền). 

Vậy là email cho ĐC biết lộ trình. Chuyến bay xuất phát 8:00 từ San Francisco, ghé Minneapolis, chuyển máy bay đi Washington DC, sân bay Dulles, dự kiến đến nơi 18:30

Anh ĐC trả lời email, sẽ cùng anh Nguyễn Quang  (tạp chí Da Màu) đón. Ăn tối và về khách sạn. Hôm sau sẽ gặp nhau đầy đủ. Có các anh Phạm Cao Hoàng, Phạm Thành Châu, Nguyễn Tường Giang, Phùng Nguyễn..., nếu giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng từ England về kịp sẽ tham gia. Lại nhận email Nguyệt Mai thông báo anh chị Tùng Duyên nghe tin cũng từ Michigan bay lên mong hội ngộ. Vậy là quá vui rồi!...

... Chuyến bay từ San Fran xuất phát đúng giờ. Hai anh em thầm khen hàng không của Mỹ thật OK. Sân bay Minapolis rộng mênh mông. Chúng tôi phải vừa đi bộ, vừa tàu điện (tram) mới tới cửa C25. Chờ gần đến giờ boarding, vẫn không thấy cửa ra máy bay mở. Một lát bảng điện tử hiện lên thông báo chuyến bay chúng tôi chuyển sang gate 26. Ok, gate 26 cũng sát bên cạnh thôi. Năm phút sau. Bảng điện tử lại báo chuyến bay bị huỷ. Tôi bảo anh LQ ngồi đó để tôi đi tìm hiểu. Tới quầy information, người ta bảo phải đi tàu điện lại staff trung tâm để giải quyết. Hai anh em vội vội vàng vàng. Tại quầy need helph, nhân viên bảo không còn chuyến đi sân bay Dulles ngày hôm nay. Muốn đi chỉ có sáng hôm sau và nếu muốn hôm nay thì đi Dallas rồi transit qua Dulles. Tôi bảo chúng tôi phải đến Washington DC hôm nay vì là người từ San Fran chuyển tiếp, không phải người địa phương. Vậy ông đi sân bay khác cũng tại Washington DC thay vì Dulles được không? Đương nhiên là được. Vậy các ông chỉ còn 20' để đến gate D3, phải nhanh lên mới kịp, chúc may mắn...Vậy là lại đi bộ, lại tàu điện. Tôi thì không sao, mà thương anh Lữ Quỳnh. Anh cũng đâu có khoẻ. Mỗi ngày phải uống cả nạm thuốc tây. Vậy mà anh phải vừa đi vừa chạy...

Đến cửa D3 thì lại thấy chuyến bay bị delayed hơn 3 tiếng. Tổ cha thằng hàng không Mỹ. Làm anh em chúng tôi vội vội vàng vàng, hấp ta hấp tấp... Giờ đến mới dự kiến là 21:37'. Vậy là phải gọi các anh ở VA biết lịch trình thay đổi. Cái gì thì mai hội tụ...

...Thôi thì đành phải đợi. Đợi thì đợi nhưng không biết có chuyến bay không vì khi đến cửa yêu cầu xếp ghế thì được trả lời chưa có thông tin máy bay, khi nào có sẽ gọi tên. Anh Lữ Quỳnh mỏi chân đi lang thang. Lát về anh bảo chưa chắc bay được vì bảng điện tử nhấp nháy, không "on way" như các chuyến khác. Hãng hàng không mời nước, bánh kẹo. Một lát lâu thì chắc chắn giờ bay. Họ lại mời pizza. Tôi lại quầy Starbucks mua hai hai ly cà phê. Chợt nhớ anh ĐC hay vẽ hoài niệm và chân dung bạn bè trên napkin Starbucks. Tôi cũng lấy mấy tờ napkin, xin cây bút bi. Mời anh LQ cà phê và sketch anh trên tờ giấy mềm mỏng tanh. Vẽ anh lần này mới thấy anh có đôi tai rất lớn, nên nghĩ thầm, chắc anh sẽ thọ. Cố tình vẽ đôi tai to hơn thực tế một chút như để cầu mong anh sẽ sống bền hơn!

Bức sketch sống. Anh LQ vui xếp vào tập vở và bảo mai sẽ khoe ĐC...

Rồi cũng được lên máy bay. Ôi lạy chúa!

(còn tiếp)

Minneapolis, June 15,15