Sunday, September 29, 2013

BẠN TÔI BỎ RƯỢU

Rồi mai cũng thành Phật thôi,
Thuốc chừa, rượu bỏ..., mộng hoài xa xăm,
Rồi bất tử như tháng năm,
Rồi đùa vui với trăm năm không tàn,

Chắc cũng sớm tới Niết bàn.
Kinh thư chừng đã hoang mang một ngày,
Si mê ngủ trọ cơn say,
Tôi vui ở trọ đời này cùng em!

Thu đà nhạt nắng bên thềm
Câu thơ buổi nọ, ai đem đi rồi...

Chắc là sắp thành Phật thôi,
Từ bi giọt xuống tim tôi dại khờ,
Chẳng tìm nữa, những giấc mơ,
Không tìm nữa,
những đợi chờ cùng ai...,

Cùng ai bấu víu cơn say?
Cùng ai mắt thắm mày ngài, rồi vui?
Cùng ai tưởng khóc lại cười?
Cùng ai khoé mắt, đôi môi nhạt nhoà?

Mai kia bạn thành Như Lai,
Tôi thành ai giữa trần ai? Hỡi người????

Phạm Dũng, 29/9/13, tặng NQC