Sunday, September 22, 2013

ĐƯỜNG QUÊ,

Đường quê, phố mẹ thênh thang. 
Ta về bến mộng thiên đàng? 
Về đâu???

Chiều mang bóng xế cơ cầu, nắng thoi thóp nắng u sầu thời gian... 
Rượu kia sao ánh hương vàng? 
Tình kia sao cứ muộn màng chờ nhau?

Trời xanh mây trắng trôi mau, tóc xanh xưa đã về đâu tuổi người?
Chiều nay nhắp chén môi cười, ngồi đây bên mẹ vẫn vời vợi xa!
Rong chơi khắp cõi ta bà, còn nghe giọt lệ thật thà mặn môi!

Về đâu? Bèo giạt mây trôi?
Mưa đầu đông nắng đồi tây mịt mùng?...
Tiếc chi hai chữ anh hùng,
Áo cơm hai chữ như khùng, như điên!

Đường về níu gót thần tiên,
Có ai tiếng gọi bên miền thuỳ dương!

Cạn ly, như cạn niềm thương,
Thì thôi! Thì vậy! Miên trường đời nhau!
Khóc đi em. Hẹn kiếp sau!
Khóc đi em. Kẻo mưa mau lối này!

Thì thưa Mẹ. Con đi đây!
Thì thôi. Chị. Cánh vai gầy. Em đi...

NQC, tặng PD, về Hội an, tháng5/13