Friday, November 14, 2014

Nguyễn Quang Chơn tự vẽ mực tàu trên giấy,


Trời chuyển sang đông, mưa buồn rả rích...
Thành phố buồn giữa những thân quen 
Thành phố buồn với cơn mưa đêm
Thành phố buồn với ánh đèn vàng, người trong mưa bước vội...
Và ta buồn với tháng năm cằn cỗi
Bạn bè, người thân, bên những hư hao...

Chén rượu một mình uống mãi không say
Chợt nhớ mình còn mình với sương tóc nhạt phai
Chợt nhớ mình còn mình với tình yêu dâng hiến
Chợt nhớ mình còn mình dẫu bao nhiêu đau điếng
Chợt nhớ mình còn mình với giọng điệu  quen thân...

Chợt nhớ có bút lông
Chợt nhớ có mực tàu
Sao không vẽ mình một bức mực tàu trên giấy

Một bức để gởi bạn bè
Một bức để nhớ lúc
Buồn trong mưa
Tịch mịch
Thương người
Thương mình
Thương những cuộc chia tay!...

Bút lông, mực tàu, ghi nhanh nét hình hài
Của một người,
Đang sống...

ĐN, NQC, Nov. 14,14