Nằm yên trong những bề bộn giấy, màu, trong căn phòng vắng lặng...
Những phác thảo nếu không có một chiều
Mưa cuối thu buồn rả rích
Như mưa mùa đông miền trung...
Không biết làm gì
Loanh quanh
Cùng ly rượu
Một mình
Dọn lại phòng vẽ
Sào huyệt của riêng mình (*)
Và
Thấy những sketches
Đang ngủ yên...
Chợt dậy
Để nhớ
Rồi thấy
Không gian xưa nguyên vẹn
Người trong tranh vẫn bình an
Thời gian xưa ngưng đọng...
Ngưng đọng thành nỗi nhớ
Nhớ những người ngồi mẫu
Trong tranh...
Ly rượu độc ẩm ngon hơn
Ấm hơn
Một mình,
Xin gởi người
Xa xăm
Lời chúc,
Chúc an lành...
Nguyễn Quang Chơn, 03.11.14
(*) chữ của ĐC nói về basement của mình