Em về níu ngọn bằng lăng,
Ta về thả bóng mây giăng cuối trời.
Em về vẽ lại nụ cười,
Ta về giọt lệ khóc người tình xưa,
Em về rủ tóc dệt mưa,
Ta về nhặt ánh trăng thừa bên sông..
Em về nối ngọn sầu đông,
Ta về khơi đóm lửa lòng nhen lên...
Chơn,
5/6/06
Cảm từ những cánh bằng lăng trong khu công nghiệp