Wednesday, July 3, 2013

Thăm bạn, Kỹ sư Nguyễn Đức Lưu với nỗi buồn,




Sài gòn, trưa hè không mưa,
Đường về Bình Tân xa lắc,
Hẽm về nhà bạn hiu hắt,
Lối ngõ, tên đường xa xôi…

Đúng là nhà bạn đây rồi,
Mà sao nghe chừng vắng lặng,
Cửa ngoài khóa hờ im ắng,
Gọi tên nghe tiếng hỏi: Ai?
Cặp nạng đỡ thân hình ốm,
Như là bộ xương đong đưa,
Bạn đón tôi, sương khóe mắt,
Tim tôi nghẹn bao niềm thương…

Phòng khách ít ai đến chơi,
Bụi ken dày bàn với ghế,
Hỏi vợ? Bỏ đi từ lâu!
Hỏi con? Về bên nhà mẹ,
Hỏi chợ búa? Nhờ hàng xóm,
Hỏi anh em? Tình xa xôi!....
Mở lon bia hai thằng uống,
Rộn ràng ôn chuyện ngày xưa,
Chuyện con T, chuyện thằng Chiến,
Chuyện tuổi thơ nghe như vừa!...

Bây giờ mong chi? Không biết!
Chỉ mong bước đi bình thường,
Được về cà phê góc phố,
Ngóng  nghe chuyện đời nhiễu nhương….

Tuổi trời chừ chưa qua hết,
Mà sao lắm nỗi tai ương,
Đời bạn, Kỹ sư, Giám đốc,
Làm sao biết được vô thường!...
Nào ai biết được vô thường?
Một tối về sau cuộc nhậu,
Sơn chở, men đà lâng lâng,
Rượu  say, Sơn lạc tay lái,
Đưa Lưu vào cõi đoạn trường!...
….
Chiều vẫn còn vương vương nắng,
Đời vẫn còn nhiều khói sương,
Ôm bạn trong lòng không khóc,
Mà hồn rức ray niềm thương!...

Ừ nhé,  một mai nắng ấm,
Tau, mi về lại quê xưa,
Hai đứa cùng ngồi đối ẩm,
Nhắc chuyện đời như nắng, mưa,
Rồi gọi thêm đám bạn cũ,
Thằng Quyền, Thằng Hoán, Thằng Xuân…,
Cạn chén, chửi đời như con chó,
Buồn  làm chi nỗi hơn thua!...
Rồi cũng phải chào bạn về,
Nắng còn vương trên lối nhỏ,
Bạn chống nạng, buồn hỏi nhỏ,,
Gặp nhau? Bao giờ gặp nhau?...

Tôi nhìn trời xanh mây trắng,
Mây trôi,  trôi hoài, về đâu?
Một mai mây tan trong nắng,
Mây là mi, hay tau?….

Một mai mây tan trong nắng,
Mây tan. Mi tan? Hay tau ???...

21/4/2012
Tặng Lưu, 133/8a Lê Đình Cẩn,  Bình Tân, Tân Tạo, SG.
Tặng P.Dũng và những nỗi lòng…

Nguyễn Quang Chơn