Tuesday, July 23, 2013

Vợ tôi và golf,

Tôi đã ngoại 50. Khá thành công trong công việc. Ở lứa tuổi này, cần phải chọn môn thể thao phù hợp để giũ gìn sức khỏe. Bạn bè rủ tôi chơi golf thay vì những môn đối kháng nặng nề.

 

Gollf thật là tuyệt vời. Hấp dẫn. Đam mê. Tôi đã bắt đâu mê golf  ngay sau vài tuần tập luyện. Thế là sắm  nào là bộ gậy, găng tay, áo quần, banh, mũ, giày… phải đúng điệu cho golf…

Thế là hằng tuần nơi sân tập, thế rồi những cuối tuần ra sân dẫu nắng, dẫu mưa…, tôi thấy mình đã nghiện golf hơn bất cứ môn thể thao nào mà tôi đã kinh qua. Và, thật sự mà nói, tiền bỏ ra cho môn chơi này cũng tốn nhiều hơn bất cứ môn thể thao nào mà tôi từng biết!

 

Vợ tôi, một người vợ hiền lành, đảm đang, yêu chồng hết sức và cũng chiều chồng hết mực, một chủ nhạt vui vẻ bỗng hỏi tôi:

Anh, em thấy môn golf này thật là nhàm chán. Mỗi người cầm một cây gậy quất vào quả banh tí tẹo, chẳng tranh giành với ai. Trên sân golf cũng chỉ chẳng khán giả, chỉ có mấy ông đánh golf lang thang, giữa trưa nắng chói chang. Có gì hấp dẫn đâu mà sao thấy anh ham và tốn tiền cho môn ni ghê rứa? Nội cái thẻ member anh mua đã mấy chục ngàn đồng, dễ sợ! Hay là anh chơi golf chỉ vì mục đích thời trang? Hay anh chơi golf vì business?

Tôi trả lời vợ:

Em yêu, với lứa tuổi bọn anh, không ít thì nhiều, mọi người đều đã ổn định công việc, nếu không nói là thành đạt. Mà em thấy đó, bao nhiêu năm bỏ quên tuổi trẻ, lăn lộn làm ăn, bây giờ sắp già, kinh tế gia đình đã  vững, bạn bè trang lứa anh đã bắt đầu tìm cách hưởng thụ niềm vui cuộc sống bù cho những năm tháng vất vả giữa đời.

Kẻ thì tìm “phòng nhì” nho nhỏ trú thân, tệ lắm thì cũng cùng cô emn thư ký xinh xinh, trẻ trung, ngày ngày cùng nhau công tác, hoặc, đỡ đầu cho một vài cô sinh viên nghèo ham chơi nhiều hơn ham học, chỉ muốn một bước thành bà.

Người thì tìm thú vui trong những sòng bài. Hết Cambodge lại Macao. Hết Singapore lại Las Vegas.

Người thì đêm đêm ở phòng trà, quán bar, vũ trường với những chai rượu ngoại và các cô em tiếp viên, vũ công  chân dài tới nách quần áo nghèo nàn…

Em thấy đó. Đằng nào cũng tốn tiền hết. Còn anh chơi golf, hôm nay, dẫu da dẻ có xấu đi chút đỉnh nhưng thân thể gọn gàng, vòng bụng size 32-33, giờ chỉ còn 30-31, ăn ngon hơn, ngủ yên hơn. Đặc biệt trước ngày chơi golf anh đâu có dám nhậu, vì nhậu là đánh bể tè le, tần suất nhậu của anh cũng nhờ golf mà giảm đi rất nhiều em chẳng thấy sao???

…Trong mắt vợ tôi thoáng chút trầm tư, một chút yêu thương, một chút….tính toán, nàng nhỏ nhẹ,

 

Ừ thì em nói vậy, chứ em thấy golf cũng rất chi là tốt. Mà mình nhỉ, cái nào cũng có giá của nó. Em thấy mình vui là em vui rồi. À, mà mình xem, nên mua member ship cho công ty để anh em cũng ra sân với mình cho có bạn có bè có đồng hành đồng nghiệp, cho vui!

 

Nguyễn Quang Chơn,

Tất niên Canh dần, 28/1/2011