Wednesday, July 3, 2013

Thơ tặng Nguyễn Lương Vỵ,


Tình trầm hồn như ngây,
Trầm như cơn gió gọi,
Trầm dật dờ như say,…

Trầm em, cơn mộng ảo,
Trầm tôi, cơn mộng du,
Đêm nay trầm ghé lại,
Một đời tôi vi vu,…

Thất huyền buồn không em,
Chiều mưa, chiều vắng lặng,
Ta còn em níu lắng,
Để hồn còn mây vương,

Trầm ru hồn như sưong,
Ta nghe tình điên khóc,
Đếm linh hồn trách móc,
Lệ linh hồn long lanh,…

Đêm nay gió núi tự tình,
Ta nghe trầm với hồn mình huyền âm,
Ngày mai nắng gió âm thầm,
Về chơi phố cũ, huyền, cầm, nhớ nhau!...

Jan 01, 2012
Nguyễn Quang Chơn